Lần này động tác của Kiều Thời Khiêm còn nhanh hơn, trước giây phút Ôn Hủ Hủ sắp bị đụng vào, anh ta đã im lặng ngăn trước mặt cô.
''Lời này của Lâm n tiên sinh không tệ chút nào, Nancy, em đi lấy lá trà đi, chúng ta sẽ chuẩn bị một bình trà thật ngon cho Lâm n tiên sinh, sáng nay chúng ta tâm sự với nhau thật tốt.''
''Được.''
Ôn Hủ Hủ vô cùng cảm kích, cô lập tức quay người đi đến chỗ Ôn Cận đang cầm túi quà để lấy lá trà.
Lúc này Ôn Cận vô cùng ngoan ngoãn, cậu nhìn chị gái đi tới thì vô cùng thông minh mở túi quà ra trước: ''Chị, ông ta chính là Lâm Ân tiên sinh sao?''
"Ừm, em không nên lại gần, ở đây theo dõi là được, rõ chưa?''
''Vâng.''
Ôn Cận nghe lời chị gái dặn, vô cùng nghe lời đồng ý.
Lúc này Ôn Hủ Hủ mới cầm lá trà đi.
Vì có Kiều Thời Khiêm làm đầu mối nên lần này Lâm Ân vẫn khá hào sảng đồng ý cho Ôn Hủ Hủ cơ hội. Nhưng vì muốn kiểm chứng xem cô có thật sự có năng lực không, ông ta đưa ra một điều kiện.
''Tôi đã nghe qua chuyện cô hợp tác với gia tộc Lôi Mông, nhưng trăm nghe không bằng một thấy, Lâm Ân tôi khi muốn hợp tác với một người đều phải xác định tính chân thật. Cho nên, nếu như cô Nancy không ngại thì có thể biểu diễn trực tiếp một lần không?''
''Ý của ngài là?''
''Bây giờ vừa bắt đầu phiên giao dịch thị trường chứng khoán năm sau, tôi đã chú ý đến cổ phiếu Hoắc thị mới thu mua đang tăng lên, nếu như lúc này cô Nancy có thể khiến nó hạ xuống thì tôi tuyệt đối tin tưởng năng lực của cô!''
Ôn Hủ Hủ tuyệt đối không ngờ rằng con cá sấu trong giới tài chính này, vì để khảo nghiệm cô mà đã đưa ra một điều kiện hà khắc như vậy.
Vậy mà ông ta lại muốn cô động vào tập đoàn Hoắc thị?
Ông ta bị điên rồi!
Chưa nói đến chuyện cô sẽ không thể rung chuyển được với thực lực của tập đoàn Hoắc thị. Cho dù cô thật sự động, dựa vào quan hệ căng thẳng bây giờ của cô và người đàn ông kia, nói không chừng anh sẽ giết cô cũng nên.
Ôn Hủ Hủ giận đến mức khớp xương ngón tay trắng bệch.
Kiều Thời Khiêm thấy vậy thì vội vàng hòa giải giúp cô: ''Lâm Ân tiên sinh, chuyện này... Đề bài có phải khó khăn quá rồi không? Tập đoàn Hoắc thị cũng không phải là công ty nhỏ, đó là tập đoàn lớn xuyên quốc gia.''
''Đúng vậy, cũng vì thế nên tôi mới muốn dùng cách này để thử cô ấy, cô Nancy, cô biết phát súng đầu tiên của tôi trong giới tài chính là gì không?''
''Là gì?''
''Chính là khai đao với Hoắc thị, trận chiến kia tôi lời được 2 tỷ!''
Người đàn ông trung niên dữ tợn dựng hai ngón tay lên, bắt đầu khoe khoang với Ôn Hủ Hủ.
Ôn Hủ Hủ vô cùng kinh ngạc.
Vậy mà Hoắc thị lại từng ngã xuống trước ông ta? Là chuyện lúc nào? Có phải lúc người đàn ông kia nắm quyền không?
Nghe nói lúc đó hắn bồn bề là địch, trong công ty có rất nhiều cổ đông già không phục, sau đó hắn liên tục gặp khó khăn trong công ty, có phải là lúc đó lão già này cũng đâm hắn một dao không?
Ôn Hủ Hủ đột nhiên rất phẫn nộ.
Mặc dù cô luôn miệng nói với với tên đàn ông chó kia mình đã không còn bất cứ quan hệ gì với Hoắc gia, nhưng khi nghe được câu chuyện này cô vẫn không thể cười trên nỗi đau của người khác được.