Mục lục
Vợ trước đừng kêu ngạo - Hoắc Tư Tước (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tại sao?" Mặc Bảo lập tức mở to đôi mắt như trăng lưỡi liềm.

Mẹ không đến à?

Nguyên nhân gì? Là do cô không muốn tới, hay là tại người ba này không cho cô tới?

Mặc Bảo cảm thấy, hẳn là khả năng phía sau nhiều hơn một chút.

Quả nhiên, nhìn thấy con trai hỏi ngược lại mình, Hoắc Tư Tước liền lộ ra vẻ mặt không kiên nhẫn: "Không đến thì không đến, làm gì có nhiều lý do như vậy?"

“Con nói với ba, việc này ba không thể trách dì. Là con gọi điện thoại cho dì, con cảm thấy ba bận quá nên bảo dì đưa con đi bệnh viện. Ba đừng giận."

Mặc Bảo còn đang thử giải thích, lúc ở nhà trẻ Hoắc Dận đã nhắn tin nói hết mọi chuyện cho Mặc Bảo, nên lúc này Mặc Bảo mới cho rằng nguyên nhân ba tức giận là vì chuyện này.

Cậu “bị bệnh", nhưng người cậu thông báo trước là mẹ cậu chứ không phải là hắn.

Không ngờ, Mặc Bảo vừa nói xong thì khuôn mặt của ba lại càng khó coi!

“Bây giờ ba nói với con chuyện này. Bắt đầu từ ngày mai, mỗi ngày chú Lâm sẽ đưa con đi học, trong nhà cũng có dì Vương chăm sóc con.”

“Cái gì? Chú Lâm?”

Mặc Bảo vừa nghe, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng có chút không vui.

Hắn lại để cho chú Lâm mỗi ngày đưa Hoắc Dận đi nhà trẻ?

Nói như vậy, hắn thật sự không định để cho mẹ tới đây nữa sao? Sao hắn có thể như vậy? Hắn còn nói đạo lý không?

Hai đứa nhóc Ôn Kỳ Mặc và Hoắc Dận, vì muốn để Hoắc Dận ở bên mẹ, cũng không biết đã tốn bao nhiêu công sức, thậm chí còn hoán đổi vị trí cho nhau.

Nhưng hắn thì ngược lại. Nói không cần cô tới là ngay lập tức không cho cô tới.

Hắn có biết vì sự việc này mà mẹ đã chịu bao nhiêu hiểu lầm không? Ôn Hủ Hủ cho rằng người bị bệnh là Mặc Bảo, cô đang áy náy không thể tha thứ cho mình.

Sao Hoắc Tư Tước lại như vậy? Tại sao lại không thể nói lý như vậy?

Mặc Bảo tức giận, cậu nắm chặt nắm đấm nhỏ đứng trước mặt ba. Trên khuôn mặt nhỏ đầy phẫn nộ, mất luôn nụ cười lúc nãy.

“Ba, ba có biết ba thật sự làm cho người ta chán ghét hay không?”

“Con nói cái gì? Chán ghét?”

"Đúng, con muốn thích ba, nhưng ba thử xem lại chính mình xem. Động một chút liền nổi giận, động một chút liền bắt nạt người. Sẽ không ai thích ba như vậy, con cũng sẽ không!!"

Đứa nhỏ vô cùng đau khổ và thất vọng nói những lời này với đôi mắt đỏ hoe. Trong giây phút cậu xoay người đi liền đem cửa phòng đóng "Rầm" một tiếng.

Hoắc Tư Tước giật mình sửng sốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK