Mục lục
Vợ trước đừng kêu ngạo - Hoắc Tư Tước (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc Bảo nghe thấy lập tức chạy tới bên cạnh em gái: "Anh nhìn xem xem, đúng là dàn nhạc giao hưởng, anh trai, xem ra cơ hội rèn luyện lần này của anh rất trang trọng.”

Mặc Bảo cũng không hiểu vè thị trường âm nhạc, nhưng nhìn thấy chữ giao hưởng cậu vẫn ý thức được cơ hội biểu diễn của anh trai chắc là không phải tùy tiện như vậy.

Thế nhưng Hoắc Dận còn chưa trả lời, trong đại sảnh cũng là một số đứa trẻ mang theo nhạc cụ tới, bỗng nhiên kinh ngạc hét lên: "Rèn luyện? Cậu ta nói rằng buổi biểu diễn này chỉ là ền luyện?!!”

"Đúng vậy, rốt cuộc cậu từ đâu đến? Dám đến buổi biểu diễn của Dàn nhạc Giao hưởng TSQ để rèn luyện?”

"Cậu ta có bối cảnh gì không?"

“......”

Một hòn đá khơi dậy ngàn tầng sóng, trong đại sảnh này những người khác đang chờ đợi cũng lập tức ánh mắt nhìn về phía Mặc Bảo.

Ôn Hủ Hủ lúc này đi tìm thầy có cho nên không có ở đây.

Vừa rồi, thầy giáo gửi tới một tin nhắn wechat, nói cần chứng minh thư của Hoắc Dận đê làm thẻ tham gia cuộc thi, sau đó cô đã đi đưa.

Mặc Bảo không ngờ một câu nói của mình lại khiến cho những người này tức giận như vậy, cậu theo bản năng dựa vào anh trai.

"Anh, em nói sai rồi à?"

Hoắc Dận: "..."

Với tư cách một người học violin cũng khá lâu, cậu đương nhiên biết Dàn nhạc giao hưởng TSQ là dàn nhạc trình độ nào, không chỉ nói là hạng nhất trong nước, thậm chí có xếp hạng cao trên trường quốc tế, rất nhiều người học nhạc cụ đều tự hào khi có thể vào dàn nhạc này diễn tấu, là chuyện tranh nhau vỡ đầu cũng muốn đi vào.

Cho nên vừa rồi Mặc Bảo dùng giọng điệu đùa giỡn như thế, nói Hoắc Dận cậu đi vào bên trong biểu diễn chỉ là một cơ hội để rèn luyện.

Không chọc giận bọn họ mới là lạ.

Hoắc Dận lạnh lùng nhìn lướt qua đám người này, cơ thể nhỏ bé mặt bộ vest như một hoàng tử, cậu lập tức dịch dịch người che chắn em trai ở phía sau mình.

“Không, nó cũng chỉ là để cho tôi rèn luyện thôi!”

Wow!

Nhóc con lạnh lùng này hiện tại có thể nói ra một câu chữ tốt hơn nhiều.

Cũng rất khí phách! !

Mặc Bảo lập tức ở phía sau ca ca làm mặt quỷ với đám người này: "Có nghe thấy không, anh trai tôi nói rồi đó chỉ chơi đùa thôi, mấy người có thể làm gì?”

“Đúng vậy, hừ!”

Tiểu Nhược Nhược cũng ở phía sau anh trai vung nắm đấm nhỏ mập mạp, trợ uy thế giúp anh Mặc Bảo.

“Đám nhóc này, đúng là tức chết mà!”

Đám người này chợt tức giận muốn bùng nổ, có mấy đứa nhóc cũng không lớn hơn Mặc Bảo mấy tuổi, bọn chúng muốn xông lên đánh cậu một trận!

Đánh cậu à?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK