Mục lục
Vợ trước đừng kêu ngạo - Hoắc Tư Tước (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôn Hủ Hủ hoảng sợ, đợi đến khi lấy lại tinh thần, lúc này mới phát hiện ở phía sau cô, không biết Hoắc Dận lại xuống từ lúc nào, mà ngay lúc này cậu bé đang đi về phía cô, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng đang nhìn chằm chằm vào ba mình.

"À, ba con ngủ rồi, Dận Dận, sao con lại ra ngoài? Còn chưa ngủ sao? Có phải vẫn còn ồn hay không?"

Ôn Hủ Hủ lập tức thu lại tốt cảm xúc của mình, đem túi kim bên cạnh cất đi.

Hoắc Dận không để ý đến cô, mà đi thẳng tới bên cạnh hắn.

Cậu bé thật sự rất quan tâm đến ba, chỉ là đứa nhỏ này không giỏi biểu đạt, cũng ít nói mà trong nhà này căn bản cậu cũng không biết nói chuyện với ai, những người giúp việc kia cậu bé căn bản sẽ không để ý tới.

“Dận Dận, con không cần lo lắng, dì nhất định sẽ chữa khỏi cho ba con.”

“Thật không?”

“Đương nhiên là thật, dì nói cho con biết nha, dì là một bác sĩ rất nổi tiếng, không có bệnh nhân nào là dì chưa từng chửa không khỏi đâu đấy.”

Ôn Hủ Hủ vì để cho cậu bé yên tâm, cố ý đem vinh quang năm năm qua của mình ở bệnh viện Clear ra khẳng định.

Nói xong cô nhìn thấy hàng lông mày đang nhíu chặt của cậu.

“Được!”

Sắc mặt Hoắc Dận mặt không chút thay đổi đáp một câu, xoay người chuẩn bị lên lầu.

Ôn Hủ Hủ ngẩn người: "Dận Dận, con...... muốn đi lên sao?”

Hoắc Dận: "Ừ, đi ngủ!

Lần đầu tiên, cậu trả lời cô vấn đề này, đoán chừng, là nhìn thấy Ôn Hủ Hủ giúp cậu chữa trị cho ba mình.

Ôn Hủ Hủ thấy vậy, lập tức như được cổ vũ, cô vội vàng đi theo: "Vậy dì đưa con lên được không? Một mình con lên lầu sẽ không an toàn.”

“Không cần!”

Không nghĩ tới, lúc này đây cậu lại như đinh đóng cột mà cự tuyệt cô.

Ôn Hủ Hủ chợt cảm thấy trong lòng có một chút mất mát nhẹ.

Nhưng mà cô không có buông tha cho cậu bé, khó lắm mới có cơ hội trở về gặp lại con trai, cô đương nhiên sẽ không cứ như vậy mà bỏ cuộc.

“Đúng rồi, lần này dì tới, đặc biệt mang đồ ăn ngon cho con, con đói bụng không? Bây giờ dì đi lấy cho con ha.”

Xong, cô cũng mặc kệ cậu có đồng ý hay không, xoay người đi cầm túi xách sau đó lấy ra một túi bánh đậu xanh đưa cho cậu.

“Cái này là bánh đậu xanh, Dì dành cả buổi chiều tự tay mình làm.” Lúc ấy là làm cho Mặc Bảo và Nhược Nhược ăn, hai đứa thích ăn nhất là bánh đậu xanh cô làm.

Ngờ đâu thời điểm đó Tiểu Lâm gọi điện thoại cho cô nên cô gói đem theo cho cho cậu một phần.

Nhưng thật không ngờ Hoắc Dận còn chưa có phản ứng gì nhưng người giúp việc đợi trong phòng khách lên tiếng trước.

“Cô, đây là cái gì? Sao có thể tùy tiện đưa cho cậu chủ chúng tôi ăn?”

“Không phải, đây là tôi tự tay làm, cô có thể yên tâm, không có vấn đề gì." Ôn Hủ Hủ nhìn thấy, vội vàng giải thích với người giúp việc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK