Mục lục
Vợ trước đừng kêu ngạo - Hoắc Tư Tước (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từng người nhìn như chuẩn bị đi vào phiên tòa xét xử.

Xét xử ai?

Xét xử Hoắc Tư Tước hắn sao?

Người đàn ông mệt mỏi tiến vào phòng, hắn không vội làm việc mà trước tiên rót cho mình một cốc cà phê rồi ngồi xuống nghỉ ngơi, không chút quan tâm đến phòng họp bên kia.

Vận động quá độ đúng là có chút mệt mỏi.

Lâm Tử Dương đợi trái đợi phải cũng không đợi được hắn, anh ta đi vào nhìn thử, vừa vào đã thiếu chút nữa quỳ xuống lạy ông nội này!

''Tổng giám đốc, ngài còn có tâm trạng uống cà phê sao? Các cổ đông đều đang chờ ngài trong phòng họp, ông Hoắc cũng ở đây!''

''Cái gì?''

Lời này khiến người đàn ông đang ngồi trên sopha nhíu mày.

Còn dám kéo cả ông cụ nhà hắn đến đây?

Xem ra mấy lão già kia lâu rồi chưa bị răn đe nên lại ngứa da rồi thì phải?

Cuối cùng Hoắc Tư Tước cũng thả cốc cà phê trong tay xuống, vẻ mặt bình tĩnh đi đến phòng họp bên cạnh.

''Bộp...''

Đúng lúc này bầu không khí bên trong phòng họp đã rất căng thẳng, Hoắc Tư Tước đứng bên ngoài nghe được tiếng đồ vật rơi vỡ.

''Hoắc Diên Anh, công ty này không phải của một mình con ông, một câu của cậu ta đã khiến chúng ta tổn thất một tỷ, cậu ta được sự đồng ý của chúng tôi rồi sao?''

''Đúng vậy! Một tỷ đó, không phải mười vạn hay mười tệ đâu, ông Hoắc, ông có từng nghĩ đến cảm nhận của chúng tôi không? Chúng tôi để cậu ta ngồi lên vị trí này là để cậu ta giúp chúng tôi kiếm tiền chứ không phải ngu ngốc làm mất tiền như vậy.''

''Các người...''

Ông cụ đã nhiều năm không đến công ty ngồi trong phòng họp bị đám cổ đông này chọc tức đến mức nói không nên lời.

Hoắc Tư Tước đã nghe đủ, hắn đưa tay mở cửa phòng họp.

''Cạch!''

''...''

Tiếng động trong phòng họp lập tức dừng lại, khi nhìn thấy người này xuất hiện ở cửa thì yên tĩnh không chút tiếng động.

Ở Hoắc thị, vẫn chưa có người nào dám làm càn trước mặt sát thần này.

Bao gồm những cổ đông này!

Hoắc Tư Tước thấy cảnh này cũng không nói gì, hắn sải bước đi đến vị trí tổng giám đốc thuộc về mình.

Dáng người tuấn mỹ cao thẳng, vẻ mặt hiện lên ý cười nhạt nhàn nhã, vô cùng giống một thân sĩ lịch sự trang nhã.

Hắn trở nên tốt tính như vậy từ khi nào vậy?

Lâm Tử Dương đi theo sau thấy vậy thì không khỏi căng da dầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK