Ôn Hủ Hủ đã đến viện dưỡng lão.
Không biết cô y tá này có phải thường xuyên tới nơi này hay không? Dường như cô ta rất quen thuộc với nơi này. Vừa tới, cô ta đã đưa Ôn Hủ Hủ xuống xe. Trong viện dưỡng lão lớn như vậy nhưng cô ta lại đi thẳng tòa nhà ở trong cùng.
“Chủ nhiệm, chúng ta đến tòa nhà này trước đi.”
“Vì sao? Không cần đi xem những tòa nhà khác sao?”
Ôn Hủ Hủ nghi hoặc nhìn thoáng qua những tòa nhà phía trước, cô có chút không hiểu rõ lắm, vì sao lại bắt đầu từ tòa nhà phía trong cùng?
Sắc mặt nữ y tá có sự thay đổi, vội vàng giải thích: "Là như vậy chủ nhiệm, nhưng bệnh nhân ở trong tòa nhà này bệnh tình tương đối nghiêm trọng cho nên chúng ta cần quan tâm điều trị cho họ trước.”
“Được rồi.”
Nếu đã nói đến nước này, Ôn Hủ Hủ cũng không còn gì để nói, cô đành nhanh chóng đi theo cô ta đến tòa nhà này.
Nhưng sau khi tới đây, tòa nhà này thoạt nhìn có chút không giống với bên ngoài.
Nó sạch sẽ gọn gàng, thiết bị đều cao cấp hơn nhiều so với những tòa khác. Bên trong còn có một cô nhân viên đặc biệt xinh đẹp làm nhiệm vụ chăm sóc bệnh nhân.
Xem ra, nơi này quả thật có chút bất thường.
Ôn Hủ Hủ bắt đầu kiểm tra từ phòng bệnh thứ nhất.
“Y tá Thẩm, cô đang làm gì vậy?”
“A? Không...... Không có gì, tôi chỉ xem bệnh nhân ở phòng khác thôi.”
Cô y tá ở bên ngoài không ngừng nhìn xung quanh, nghe được Ôn Hủ Hủ ở bên trong gọi, hoang mang vội vàng chạy vào.
Ôn Hủ Hủ quét mắt nhìn cô ta một cái, lúc này mới không nói gì nữa.
Vì thế cả hai người tiếp tục làm việc.
Bận rộn hơn một giờ, cuối cùng cũng sắp kiểm tra xong bệnh nhân của tòa nhà này. Ôn Hủ Hủ nhìn thấy, liền bắt đầu sửa sang lại bệnh án, chuẩn bị đi tới các phòng khác.
Nhưng lúc này, y tá Thẩm không biết lại bị làm sao. Cô ta bỗng nhiên giống như biến thành một người khác.
Cúi đầu ủ rũ, cả người cô ta như bị đóng băng. Lúc hai người đi ra, cô ta còn đang không ngừng nhìn phía sau tòa nhà này.
Cô ta làm sao vậy?
Ôn Hủ Hủ nhịn không được nhìn về phía cô ta : "Y tá Thẩm, cô làm sao vậy?”
“Hả?”
Nghe vậy, y tá Thẩm mới hoàn hồn, vội vàng lắc đầu: "Không, không có gì, tôi chỉ hơi mệt thôi.”
Thì ra mệt mỏi?
Ôn Hủ Hủ lập tức cầm đồ trong tay cô ta: "Nếu mệt, vậy cô đi nghỉ ngơi một chút đi, để tôi ở đây là được rồi.”
“Được, chủ nhiệm, vất
vả cho cô rồi.”