Những lời này có thể nói là một viên thuốc an thần.
Ôn Hủ Hủ luôn vùi đầu vào bàn, không biết vì sao đột nhiên lại ngẩng đầu lên.
"Vậy sau này nếu các người có con mới thì sao?"
"Cái gì?"
"Ừm, ý của cháu gái tôi là nếu cậu đã đính hôn với Lạc tiểu thư, vậy sau này chắc chắn sẽ kết hôn, sau khi kết hôn nhất định sẽ sinh thêm con, vậy đến lúc đó hai đứa nhỏ phải làm sao?"
Thời khắc mấu chốt, Đỗ Hoa Sênh vẫn không quên giúp cháu gái bổ sung đầy đủ lời nói của Ôn Hủ Hủ.
Kết quả độ cong khóe miệng Hoắc Tư Tước càng lúc càng kéo cong hơn.
"Không, tôi sẽ không sinh thêm con."
“!!!”
Vài giây sau, cả Ôn Hủ Hủ và Đỗ Hoa Sênh đều mở to hai mắt chằm chằm vào người đàn ông này.
Bọn họ có bị lãng tai không?
Thế mà có thể nghe được những lời này từ trong miệng hắn.
Tuy nhiên không thể phủ nhận sau khi Ôn Hủ Hủ nghe thấy vậy, trong lòng cô rất vui vẻ, mấy ngày nay luôn lo lắng cho bọn trẻ và còn mơ hồ về nhiều chuyện, nhưng hiện tại mọi chuyện dường như đã được quét sạch.
——
“Ôn Hủ Hủ, xem con làm được chuyện tốt gì!”
Sau khi trở về từ quán cà phê, Đỗ Hoa Sênh lập tức chửi Ôn Hủ Hủ một trận.
Ôn Hủ Hủ làm sao dám cãi lại chứ?
Cô chỉ ngoan ngoãn đứng ở trước mặt cậu mình, mà không dám nói chuyện này ngay từ đầu vốn dĩ là ông ấy bảo cô trở về, còn có ảnh Mặc Bảo bị "ngược đãi".
Cũng đều là những gì ông ấy đã gửi cho cô.
Không nói, chết cũng không nói, nếu không sau này cô đừng nghĩ bước vào cửa này được.
Quả nhiên sau khi chửi một trận, Đỗ Hoa Sênh đã cảm thấy thoải mái, lúc này mới nghe được ông ấy nói đàng hoàng.
"Nếu đây chỉ là chuyện nhầm lẫn linh tinh, vậy con cũng đừng giành bọn trẻ nữa, dù sao con cũng không giành được."
"Vâng, cậu."
"Vậy tiếp theo còn định làm gì? Cậu nghe nói con đã mua lại căn nhà cũ của gia đình mình?”
"Đúng vậy, vốn dĩ mấy ngày trước phải đi ký hợp đồng, nhưng bởi vì chuyện này mà trì hoãn lại, nếu hiện tại đứa nhỏ không sao thì con sẽ đi làm cho xong thủ tục, sau đó… sau đó, cậu, con muốn mua một ngôi nhà mới cho cậu.”
Ôn Hủ Hủ nói kế hoạch sắp tới của mình cho cậu cô nghe, ngập ngừng nói ra ý muốn mua cho bọn họ một chỗ ở mới.
Cô vẫn luôn lo lắng về chuyện này.