Mục lục
Vợ trước đừng kêu ngạo - Hoắc Tư Tước (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không vất vả không vất vả, bác sĩ Kim nói cuốn sách này rất quan trọng, bên trong có phương pháp điều trị bệnh tâm thần phân liệt di truyền theo gen mà chị muốn tìm, chị có thể đọc kỹ.”

“…”

Trong vài giây, cầm cuốn sách này Ôn Hủ Hủ lại không nhớ được có phải mình đã nói lời này với bác sĩ Kim hay không.

Cô thật sự tìm bà ấy hỏi về phương pháp điều trị phương diện này sao?

“Sư tỷ, tôi có thể hỏi một chút không? Bệnh nhân mắc bệnh này là ai vậy?”

“Cái gì?”

“Chính là bệnh tâm thần phân liệt di truyền theo gen này, bác sĩ Kim nói đó là một người rất quan trọng với chị, chị luôn đang tìm kiếm mấy năm nay, có thể nói một chút là ai không? Tôi cũng học chuyên ngành tâm lý và từng du học ở nước ngoài, căn bệnh này rất hiếm gặp có lẽ tôi có thể giúp được chị.”

Người sinh viên lại hỏi rõ ràng, nghe như cảm giác rất quan tâm.

Đáy lòng Ôn Hủ Hủ lập tức giật nảy!

Cậu ta còn là chuyên ngành tâm lý học? Và từng ở nước ngoài?

Nhìn vào đôi mắt của chàng trai này, Ôn Hủ Hủ cũng không biết làm sao, cảm giác bị sự khẩn thiết và khích lệ trong đôi mắt của cậu ta thu hút, bí mật che giấu rất rất lâu ở đáy lòng cô liền xuất hiện một loại xúc động vội vã muốn nói ra.

Quả thực cô nên nói ra, bí mật này đã quấy nhiễu cô rất rất nhiều năm.

Vì nó cô đã dành nửa đời trước của mình dốc sức tìm kiếm, nhưng lại không có kết quả, cô thật sự rất cần một người giúp mình.

Cô rất cần một người có khả năng thật sự ở phương diện này,

Ôn Hủ Hủ há miệng.

Không ngờ rằng, hình ảnh của mình lúc này lại đang phát sóng trên màn hình LED khổng lồ ở trong sảnh tiệc khách sạn, mà bỗng nhiên âm thanh màn hình luôn rất nhỏ lại trở nên rất to trong sảnh tiệc ồn ào.

“Cậu thật sự có thể giúp hắn?”

“Đương nhiên, chỉ cần chị nói ra hắn là ai và nói cho tôi biết triệu chứng của hắn, chị biết đấy đột biến gien gây ra bệnh tâm thần phân liệt là vấn đề nan giải khó giải quyết nhất trên thế giới hiện nay, tôi cũng từng chú ý nghiên cứu căn bệnh này.”

Trong màn hình, chàng trai trẻ đứng ở hành lang bên hồ trong sân sau nói ra lời này với từng chữ rất rõ ràng.

Vừa dứt lời, sắc mặt ông cụ Hoắc ngồi ở vị trí đầu trong nháy mắt có thay đổi lớn, cái ly đang cầm trong tay rơi xuống bàn phát ra tiếng “lạch cạch”.

“Bác Hoắc, bác không sao chứ?”

Thấy vậy, Cố Hạ lập tức kêu lên muốn đến nhìn xem ông ta thế nào.

Nhưng, ông cụ trực tiếp hất cô ta ra, đứng bật dậy, gầm lên giận dữ với màn hình: “Ai làm chuyện này? Mau tắt nó đi! Tắt!!!”

Ông ta tức giận đến nỗi nổi cả gân xanh trên cổ.

Sảnh tiệc bỗng trở nên nhốn nháo, họ ngơ ngác nhìn ông cụ Hoắc trở nên tức giận, hoàn toàn không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!

Bao gồm cả Hoắc Anh Nga!

Lúc này Hoắc Tư Tước cũng vừa đến, sau khi xuống xe hắn bước vào bên trong, vừa lúc nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn trong sảnh tiệc.

Và, màn hình đang tiếp tục phát sóng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK