Mục lục
Vợ trước đừng kêu ngạo - Hoắc Tư Tước (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

''Ừm, cho nên đêm nay tôi mới uống nhiều rượu như vậy.''

Người đàn ông kia lại vui vẻ cười một tiếng.

Anh ta rất ít khi vui vẻ như vậy, cho dù bình thường anh ta luôn tươi cười với mọi người nhưng rất ít khi cười chân thành như thế này.

Trợ lí không nói gì, cậu ta thu dọn một chút rồi chuẩn bị ra ngoài.

''Đúng rồi, gần đây có chỗ nào chơi không? Sắp xếp một chút, ngày mai tôi dẫn Nancy và mấy người kia ra ngoài chơi một chút.''

''Được tiên sinh.''

Trợ lí quay đầu nhìn anh ta một cái, thầm ghi nhớ rõ chuyện này.

Mong anh ta cũng để ý chuyện công ty như này thì tốt.

Nhưng điều khiến hai người không ngờ là, sáng hôm sau, lúc trợ lí Kiều Thời Khiêm hẹn xong sân golf, gọi điện cho Ôn Hủ Hủ nhưng lại không hẹn được cô.

''Thật xin lỗi, Thời Khiêm, hôm nay em... có chút việc, không thể ra ngoài được.''

Ôn Hủ Hủ khó khăn từ chối trong điện thoại, nếu không phải tay đang cầm chăn thì cô chắc chắn sẽ đạp người đàn ông đang nằm bên cạnh xuống.

Khốn kiếp!

Kiều Thời Khiêm nghe xong không khỏi thất vọng: ''Không thể đẩy xuống sau được sao? Bọn họ rất khó gặp mặt, đặc biệt là ngài Lâm n, ông ấy là người đứng đầu phố Wall bên kia đó.''

Ôn Hủ Hủ: ''...''

Cô còn chưa kịp nói gì thì một bàn tay to đột nhiên xuất ở trong chăn kéo cơ thể mềm mại của cô lại, chỉ trong nháy mắt cô đã bị kéo về phía sau, giọng nói cũng thay đổi: ''Không được không được, chúng ta hẹn lần sau đi...''

''Có hẹn? Mới sáng sớm đã nói chuyện với đàn ông? Tối hôm qua anh không cho em ăn no sao?''

Giọng đàn ông khàn khàn mang theo sự gợi cảm vang lên như có như không ở đầu dây bên kia.

Kiều Thời Khiêm như bị đánh mạnh vào người một cái!

Anh ta còn chưa kịp hỏi thì đối phương đã vội vàng cúp máy, anh ta cầm chặt điện thoại ngồi trước một bàn đồ ăn thơm phức, một giây sau, điện thoại trong tay bị anh ta ném xuống vỡ tan tành.

''Tiên sinh, ngài sao vậy?'' Trợ lí nghe thấy tiếng động thì vội chạy đến, thấy vậy giật mình kêu lên.

Nhưng Kiều Thời Khiêm lại không nói gì.

Anh ta nhìn về một chỗ nào đó, ánh mắt là sát khí như bão tố cấp mười.

Hoắc Tư Tước!

Hoắc Tư Tước!

Không sai, người cắt ngang điện thoại của bọn họ chính là Hoắc Tư Tước.

Nhưng bây giờ hắn đã bị Ôn Hủ Hủ đạp xuống giường, sau một đêm bị giày vò, vào lúc tên khốn này lại chuẩn bị làm loạn, Ôn Hủ Hủ cuối cùng tức giận, chống eo đá bay hắn xuống giường.

''Cút!''

Hoắc Tư Tước: ''...''

Sau một đêm được thỏa mãn, tâm trạng người đàn ông vô cùng thoải mái, cho dù bị đạp xuống cũng không hề tức giận.

''Được, anh cút, nhưng có phải em nên lấy quần áo cho anh trước không?''

''Cái gì?''

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK