"Dẫn mấy đứa trẻ về bảo dì Vương tắm rửa thay quần áo giúp bọn chúng, tránh để bị cảm lạnh. Còn nữa, gọi cho Tuyền Cung bảo bọn họ sắp xếp một đầu bếp mang theo hai con cua hoàng đế tới, đêm nay làm cho bọn trẻ ăn.”
Hắn nhàn nhạt dặn dò mấy câu, tất cả đều là sắp xếp cho bọn nhỏ.
Đây là một chuyện mà người ngoài rất khó có thể tin, không ai ngờ một người đàn ông tôn quý hô mưa gọi gió ở bên ngoài, còn khi về đến nhà thì từng câu từng chữ đều vây quanh con cái.
Người giúp việc ngay lập tức dẫn ba đứa trẻ về.
Hoắc Tư Tước thấy bọn trẻ đi rồi hắn cũng đứng lên, sau đó ngay cả cửa nhà cũng không có bước vào, lại đi rồi.
Ôn Hủ Hủ vẫn luôn ở trong phòng của mình ở tầng hai.
Cô đi tắm rửa một chút, vừa rồi sau khi đi lên bởi vì cả người đều nóng rực, cô xấu hổ cho nên chui đầu vào trong phòng tắm.
Tắm xong ra đã thấy Tiểu Nhược Nhược tới.
"Mẹ, ba nói tối nay chúng ta ăn cua lớn nha, mẹ có thích ăn không?"
Cô bé vừa ngậm kẹo mút trong miệng vừa trèo lên giường mẹ, báo tin vui cho mẹ biết bằng giọng nói ngọt ngào.
Còn ăn cua lớn?
Ôn Hủ Hủ cười khom lưng đến bên cạnh con gái, nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé: "Thật sao? Ba nói mời con ăn à?”
“Đúng vậy, ba mời con!”
Cô nhóc trả lời rất chắc chắn.
Ôn Hủ Hủ nhìn thấy thế tâm trạng cũng trở nên sung sướng hơn: "Tuyệt vời, vậy bảo bối của mẹ có cảm ơn ba chưa? Con xem, mẹ đã nói ba nhất định thích bảo bối đúng không?”
“Ừm!” Cô nhóc lần đầu tiên đồng ý với lời nói của mẹ.
Nhưng mà cảm ơn ba sao?
Hình như cô bé vẫn chưa cảm ơn thì sau đó ba đã biến mất rồi.
Nhược Nhược nằm sấp trên giường nhìn mẹ, khuôn mặt nho nhỏ lộ ra vẻ xấu hổ: “Nhược Nhược chờ ba trở về rồi cảm ơn!”
Ba đi rồi à?
Ôn Hủ Hủ sửng sốt một chút.
Đang định nói cái gì đó, lúc này điện thoại di động đặt trên mặt bàn bỗng nhiên vang lên.
"Alo?"
"Ôn Hủ Hủ, mày thật lợi hại, lại còn bảo em trai tao điều tra chuyện này cho mày, thế nào? Bây giờ tra ra rồi, có phải mày cảm thấy nó vẫn có thể đại nghĩa diệt thân* vì mày hay không?”
*Đại nghĩa diệt thân: nghĩa là vì đại nghĩa người thân cũng giết. Câu này được dùng để nói về một tinh thần đề cao việc hy sinh cái riêng để vì cái chung, vì đất nước, dân tộc.
Điện thoại vừa kết nối đã truyền đến giọng nói của một người phụ nữ ăn nói kiểu móc mỉa, thái độ cao ngạo, trong giọng nói đầy vẻ khinh thường.
Hoắc Tư Tinh?