Mục lục
Vợ trước đừng kêu ngạo - Hoắc Tư Tước (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Để chỉnh âm!”

Cả khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoắc Dận đều xanh mét, giọng nói trong nháy mắt giống như đóng băng.

Mặc Bảo hiểu ra, cậu xắn tay áo lên chẳng nói chẳng rằng, vẻ mặt sát khí đằng đằng muốn đi tới giết đám chó này.

Vừa rồi động tay động chân trên người bọn họ?

Đúng là chán sống mà! !

Mặc Bảo chuẩn bị đại khai sát giới...

...

Ôn Hủ Hủ nghe thấy tin tức đánh nhau trong phòng làm việc của ban tổ chức.

Vừa nghe thấy tin đó cô còn hơi sửng sốt: "Đánh nhau? Tại sao lại đánh nhau?”

Bảo vệ: "Tôi cũng không biết, dù sao chỉ là mấy đứa nhỏ đánh nhau, cuối cùng là con trai cô lợi hại, đánh bọn chúng nằm bẹp dí, bây giờ đang khóc đòi cha gọi mẹ.”

Ôn Hủ Hủ: "..."

Tạo nghiệt mà!

Cô lao ra khỏi văn phòng sau đó đi đến phòng thu.

Quả nhiên khi cô đi vào phòng thu, nơi này đã thành một mớ hỗn độn, sân khấu ngừng biểu diễn, còn người trong khán phòng cũng cũng đi đến khu tin tức bên này, rất nhiều người vây quanh.

"Trời ạ, sao có thể đánh nhau chứ? Hư không chịu nổi!”

"Đúng vậy, vừa rồi còn nói thằng bé này là một thiên tài âm nhạc hiếm có, nhìn xem mới chớp mắt đã biến thành như vậy rồi!"

"Đúng vậy, ba mẹ của đứa trẻ này rốt cuộc giáo dục như thế nào vậy?"

“……”

Ôn Hủ Hủ nghe những nghị luận này, sắc mặt càng lúc càng tái mét, dùng sức chen vào.

Quả nhiên, cô liếc mắt đã nhìn thấy hai đứa nhóc bị đám người vây quanh.

Mà lúc này, bên cạnh chân bọn chúbg đã thành một mớ hỗn độn, mặt mũi mỗi người đều bầm dập kêu thảm thiết, trong đó có một cậu bé mặc âu phục màu trắng, còn đang bị thằng nhỏ nhà cô giẫm ở dưới chân!

"Mày có thừa nhận hay không? Hả?”

"Thừa... Thừa nhận cái gì? Cứu mạng... Cứu mạng a..."

Một câu nói, cậu bé bị giẫm đạp này lại kêu gào thảm thiết, khỏi nói đáng thương biết bao.

Hai đứa nghiệt chướng này a!

Trước mắt Ôn Hủ Hủ tối đen...

"Mẹ ơi, mẹ đến rồi!" Đúng lúc lúc này, duy chỉ Tiểu Nhược Nhược động thủ nhìn thấy mẹ, lập tức ở đó vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé gọi Ôn Hủ Hủ.

Dứt lời, trong nháy mắt, ánh mắt toàn bộ phòng thu đều tập trung về phía cô.

Ôn Hủ Hủ lập tức cảm thấy khó thở.

"Ngại... ngại quá..."

"Hoá ra cô chính là mẹ của cặp song sinh này, trời ơi, rốt cuộc cô đã giáo dục con cái như thế nào? Đã sắp đánh chết con nhà người ta.”

"Đúng vậy, hiện tại mới bao nhiêu tuổi đã học được cái thói đánh người, còn ra tay nặng như vậy, sau này cô muốn tống bọn chúng đến phòng giam sao?"

Những người vây xem này sau khi nhìn thấy cô, đều ở đó chỉ trích, vẻ mặt của bọn họ tất nhiên rất phẫn nộ. Đọc full tại TAMLINH247.VN nhé !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK