Mục lục
Vợ trước đừng kêu ngạo - Hoắc Tư Tước (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trời ơi!

Cô đang làm cái quái gì vậy?!!

Ôn Hủ Hủ sựt tỉnh, trong chốc lát cô giống như bị điện giật thu tay lại, khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay trong nháy mắt đỏ bừng đến mức có thể chảy máu.

"Xin lỗi, tôi... Tôi không có ý đó.”

Cô chưa bao giờ cảm thấy bối rối như vậy.

Bởi vì cô chưa từng chạm vào hắn ở cự ly gần như vậy, chứ đừng nói đến hành động thân mật quá mức như này.

Ôn Hủ Hủ ước gì mình có thể biến mất khỏi đây ngay lập tức.

Hoắc Tư Tước thu hết dáng vẻ hoảng loạn của cô vào đáy mắt, hắn không lên tiếng mà chỉ dùng ngón tay thon dài sờ vào cánh môi mình trước, một lát sau tầm mắt lạnh lẽo như nước của anh chợt nhấc lên.

Ôn Hủ Hủ: "..."

Gần như trong nháy mắt cô không thể thở nổi!

Cho rằng hắn sắp chửi cô, sỉ nhục cô, dù sao hắn vẫn rất chán ghét cô.

Nhưng làm cho người khác cảm thấy lạ là tên này lại không có phát điên như cô nghĩ, hắn chỉ chăm chú nhìn cô một lúc, rồi đột nhiên từ trong ghế đứng lên.

"Cô chắc muốn tôi đi sao?"

"Cái gì?"

Ôn Hủ Hủ lập tức ngẩng đầu.

Hoắc Tư Tước có chút thiếu kiên nhẫn.

Hắn sửa sang lại áo khoác trên người một chút, mang theo vẻ lạnh lùng vẫn chưa tản đi, ánh mắt nham hiểm nhìn lướt qua mớ lộn xộn trong sảnh, hắn nhịn không được nửa mỉa mai nửa nhắc nhở: "Đi rồi, chị không thể làm gì với cô ấy được nữa!”

Hắn lại có thể chỉ thẳng vào bà chị Hoắc Tư Tinh của hắn nói ra những lời này!

Ôn Hủ Hủ giật mình.

Hoắc Tư Tinh nhìn thấy thế, từ xa xa vẫn có thể nghe thấy tiếng chửi rủa của chị ta: "Hoắc Tư Tước, mày là thứ lòng lang dạ sói! Tao nguyền rủa mày không sống qua nổi đêm nay!!”

Em trai ruột mà độc ác như vậy.

Cuối cùng Ôn Hủ Hủ cũng hiểu ra, bất chợt trong lòng lại cảm thấy phức tạp nói không nên lời.

"Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ làm gì chị ta? Chị ta là chị của anh, tôi có thể làm gì chị ta chứ? Chẳng lẽ thực sự tống chị ta vào tù sao? Như vậy thì làm sao tôi có thể cho ba anh một lời giải thích đây? Sau này làm để đối mặt với ba anh đây?”

Cô cúi đầu, cố gắng kiềm lại sự chua xót trong mắt mình.

Tâm trạng của cô bây giờ thực sự đã tốt hơn nhiều.

Cô không muốn thừa nhận, nhưng lúc này nhìn thấy mọi việc đã kết thúc, vậy mà hắn lại đứng ở bên cạnh cô, niềm vui sướng trong lòng cô còn vui hơn khi được ông cụ che chở.

Cô chính là kém cỏi như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK