Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lang Vương bĩu môi, nói: "Đừng nói đùa, tôi có thể để cậu một mình mạo hiểm sao? Đi thôi, hôm nay tôi sẵn sàng hy sinh cho cậu!"

"Không cần lo lắng, không có chuyện gì đâu."

Lý Trạch Vũ trấn an như gió nhẹ mây bay, trong lời nói lại cực kỳ tự tin.

Một lát sau.

Hai người thoải mái lẻn vào cung Thánh hoàng, tránh được vài nhóm Thánh kỵ sĩ tuần tra.

Tẩm cung của Thánh hoàng vô cùng bắt mắt, hai người rất nhanh đã tìm được.

"Loảng xoảng!"

Cửa tẩm cung nhẹ nhàng bị mở ra.

Lý Trạch Vũ liếc mắt nhìn xung quanh một cái, không có nhìn thấy bóng dáng Gurio đâu nhưng thật ra có hai gã Thánh kỵ sĩ đang đứng gác.

Đã trễ thế này, Gurio không ngủ mà chết ở đâu rồi?

"Thánh hoàng không có ở đây, nếu không chúng ta đi đi?"

Lang Vương có vẻ vẫn không muốn làm chuyện điên cuồng như vậy.

Đáng tiếc Lý Trạch Vũ hoàn toàn không để ý tới ông ta,nhảy về phía hai gã Thánh kỵ sĩ.

"Người nào!"

"Ầm!"

Thánh kỵ sĩ mở miệng trước bị Lý Trạch Vũ dùng một đao chém ngất xỉu.

Một Thánh kỵ sĩ khác còn chưa kịp phát ra âm thanh đã bị nòng súng chĩa vào đầu, anh ta lập tức sợ hãi.

"Muốn chết hay muốn sống?"

"Sống!"

Không ai muốn chết cả, Thánh kỵ sĩ cũng là con người.

Lý Trạch Vũ rất là hài lòng, mở miệng hỏi: "Thánh hoàng đâu?"

"Thánh hoàng tới điện Cự Lộc rồi."

"Hắn ta tới điện Cự Lộc làm gì?"

"Gặp lão Thánh hoàng!"

"Lão Thánh hoàng ư?"

Mặt Lý Trạch Vũ lộ vẻ nghi hoặc.

Theo hắn được biết, vị Thánh Hoàng của Thánh Đình đời trước đã từ chức vì bệnh cách đây mười mấy năm, không ngờ giờ ông ta lại còn sống.

"Ầm!"

Lý Trạch Vũ dùng một đao chém Thánh kỵ sĩ chém ngất sau đó hắn lập tức mang theo Lang Vương rời đi.

Cùng lúc đó, điện Cự Lộc.

"Khụ khụ khụ."

Một ông cụ mặc áo ngủ ngồi ở trên sô pha, trên mặt bị nếp nhăn lốm đốm che kín, cơ thể gầy yếu thỉnh thoảng lại ho một vài tiếng.

Gurio ngồi nghiêm chỉnh phía đối diện, không dám thở mạnh tiếng nào.

Chỉ vì ông cụ trước mặt chính là Thánh hoàng Louis!

"Muộn thế này còn tới tìm ta, xảy ra chuyện lớn gì sao?"

Louis già nua mệt mỏi mở miệng.

Gurio trầm giọng nói: "Kỵ sĩ Thập Tự đều đến gặp Thượng Đế rồi."

Hả?

Nghe vậy, đôi mắt vô lực của Louis trở nên sắc bén: "Cậu nói gì?"

"Kỵ sĩ Thập Tự bị một người tên là Quân Đế tiêu diệt..."

Gurio không dám giấu diếm, thành thật kể lại câu chuyện từ đầu đến cuối một lần.

Dần dần, đồng tử Louis co lại thành hình kim mang.


"Thầy, Quân Đế kia phải chết!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK