Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Trạch Vũ có thể tự phân biệt được Lang Vương và người của điện Lang Nha, vậy đám người còn lại là…

Mẹ nó!

Nhìn thấy miệng những người đó đều xuất hiện răng nanh dài dằng dặc, Lý Trạch Vũ ngẩn người.

Hắn mới giết Brent được hơn mười phút mà người của đối phương đã biết rồi tìm tới tận nơi này sao?

“Loảng xoảng!”

Sau khi xuống xe, Lý Trạch Vũ bay vọt đến bên cạnh Lang Vương.

“Hô, cậu về đúng lúc lắm, đám quái vật này quá khó đối phó, mau giúp tôi một tay đi!” Thấy Lý Trạch Vũ xuất hiện, Lang Vương thầm thở phào một hơi.

“Sao mấy người không ra đòn chí mạng luôn, cứ phòng thủ làm gì?” Lý Trạch Vũ nhận thấy điều bất thường.

Lang Vương bĩu môi, nói: “Nếu giết bọn người này thật thì chúng ta sẽ không còn đường nào để thương lượng với đám quái vật kia!”

“Sợ cái gì? Giết bọn họ cho tôi!” Dứt lời, Lý Trạch Vũ như hổ lao vào giữa đàn dê, tung một quyền giết chết một người tộc Bất Tử.

“Hô!”

“Hô...”

Mấy người khác trong tộc Bất Tử thấy đồng bọn của mình bị giết, sự phẫn nộ trong ánh mắt như được đẩy lên cao trào.

Helen giận dữ nói: “Dám giết người của bọn tao à?”

Lý Trạch Vũ cười với vẻ khinh thường, sau đó nhảy vọt tới trước mặt Helen: “Giết thì giết, các người làm gì được?”

“Đúng là tự tìm đường chết!”

Hai tay Helen túm quần áo Lý Trạch Vũ, sau đó anh ta muốn dùng chiếc răng nanh dài của mình để cắn chết đối phương.

“Rầm!”

Lý Trạch Vũ tung một cú đấm, hai cái răng nanh của Helen bị đánh gãy.

“Ai nha, răng của tôi...” Helen đau đớn kêu rên.

“Hô...”

Thấy cả đám tộc Bất Tử cùng nhào về phía Lý Trạch Vũ, Lang Vương không tiếp tục nhịn nữa, hạ lệnh: “Mẹ nó, giết hết bọn họ cho ông!”

“Rõ!”

Các thành viện điện Lang Nha thi nhau rút súng ống.

“Lộc cộc...”

Mấy người trong tộc Bất Tử kia còn chưa kịp tới gần Lý Trạch Vũ đã bị đánh đến ngất.

Tận mắt chứng kiến cảnh đồng bọn mình bị giết, Helen vừa kinh ngạc vừa tức giận: “Dám giết người của tộc Bất Tử bọn tao, chúng mày chết chắc rồi!”

“Tộc Bất Tử chúng mày có cảm giác về sự ưu việt lắm ư?” Lý Trạch Vũ ngồi xổm nhìn Helen.

“Vừa nãy tao còn giết một người tên công tước Brent kìa, chúng mày có thể làm gì được tao đây…”

Công tước Brent bị xử lý rồi?

“Ha ha ha!” Helen giống như nghe được chuyện cười.

“Công tước Brent là nhân vật cùng cấp bậc với ông nội tao, thực lực của ông ta đủ để so sánh với cường giả cảnh giới Chiến Hoàn của loài người bọn mày.”

“Mày xem tao là kẻ ngốc à?”

“Ha ha, ha ha ha…” Cho dù là đồng bọn bản thân mang tới đều bị xử lý, Helen vẫn không sợ hãi.

Bởi vì thân phận của anh ta vô cùng tôn quý, nếu có gì ngoài ý muốn, đối phương sẽ phải tiếp nhận toàn bộ lửa giận của tộc Bất Tử.

“Mày không tin?” Lý Trạch Vũ nhếch miệng cười nói: “Như vậy tao nói tao sẽ làm thịt mày, chắc mày cũng sẽ không tin đâu nhỉ.”


“Làm thịt tao?” Nghe lời Lý Trạch Vũ nói, Helen ngừng cười, giật mình nói: “Tao tin, sao tao lại không tin chứ, ha ha ha, tao ở ngay đây, mày giết thử xem nào?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK