Khoảnh khắc Lý Trạch Vũ xuất hiện, Nemanja hào hứng thấy rõ.
“Quân đế, cuối cùng con tép nhí như mi cũng chịu hiện hình rồi!”
Hắn ta vừa nói vừa nháy mắt ra hiệu với Andres, Andres ngầm hiểu, lập tức sai cấp dưới chạy qua hướng kia lên lầu, tìm cách cứu Nalisa.
Hơn mười đặc công của MI5 tỏa ra nhiều hướng, xông tới tòa cao ốc.
Lý Trạch Vũ không thèm ngăn cản, ngược lại nhìn Nemanja với vẻ trêu tức, trầm giọng nói: “Hôm nay mi sẽ chết, chẳng qua mi là người chết cuối cùng thôi!”
Hắn phải để con ếch ngồi đáy giếng này hiểu được biển xanh rộng đến đâu, sau cùng chết chìm trong cơn tuyệt vọng sợ hãi.
“Chỉ dựa vào mi sao?”
Nemanja khinh thường cười khẩy, đồng thời tung người xông lên. Hắn ta không dùng chiêu kiếm mà bản thân thông thạo, bởi hắn ta cho rằng Lý Trạch Vũ không đáng để mình phải động đến kiếm.
Nhưng ngay sau đó, hắn ta biết mình đã sai quá trớn rồi!
“Vèo!”
Lý Trạch Vũ nhích người, chỉ giậm chân một cái đã đỡ được đòn.
Sao có thể chứ?
Nemanja trợn tròn mắt, không sao tin nổi.
Hắn ta vốn cho rằng tốc độ của mình rất nhanh, nhưng tốc độ của Lý Trạch Vũ còn nhanh hơn hắn ta mấy phần, người bình thường chắc chỉ nhìn thấy cái bóng xẹt ngang qua.
Ầm ầm!
Trong cơn hoảng hốt tột độ, Nemanja đã tung một cú đấm trời giáng.
Tốc độ nhanh thì sao, lực phải mạnh mới đủ sức làm vua.
Lý Trạch Vũ không hề trốn tránh, tung một cú đấm phản đòn.
Ngay sau đó... uỳnh uỳnh!
Hai cú đấm đập nhau, lực mạnh kinh người chấn động khiến cho đất cát đá sỏi bên dưới văng tung tóe.
“Shhhh ~”
Bóng dáng ai đó như diều đứt dây, phất phơ trong gió vài giây, sau đó té ầm ầm xuống đất.
Phắc! Sao lại như vậy được?
Oh my God, chắc chắn mình bị hoa mắt rồi!
Andres và Jack bỗng chốc hoảng sợ, tưởng như ban ngày gặp ma.
Tưởng đâu cú đấm này của Nemanja, cho dù không thể khiến Quân đế ngã xuống, nhưng cũng khiến đối phương bị thương nặng.
Hai người tuyệt đối không ngờ kẻ bị hất ra lại là Nemanja!
Phụt!
Nemanja phun máu tươi đầy mồm, ánh mắt không giấu được sự kinh hãi.
Một đấm, đối phương chỉ tung một cú đấm thôi... đã khiến hắn ta mất sức chiến đấu rồi!
Sao Quân đế có thể mạnh đến vậy?
Phụt!
Trong lúc ý nghĩ quẩn quanh đầy đầu, Nemanja lại phun thêm một hớp máu nữa.
Cảnh này bị Nalisa đứng trên lầu chứng kiến hết thảy. Cô ta nhìn người đàn ông trẻ tuổi mặc áo sơ mi trắng đứng trong gió lạnh, ngoài mặt thì sợ hãi, nhưng không hiểu sao trong lòng cô ta còn có đôi chút mong chờ!
Cô ta đột nhiên muốn biết... Quân đế mạnh đến nhường nào?
“Thư ký Nalisa, xin hãy đi theo chúng tôi!”
Hơn mười đặc công lần lượt xuất hiện sau lưng Nalisa.
“Không cần đâu!”
Nalisa không quay lưng lại, xua tay từ chối: “Tạm thời tôi chưa muốn đi!”
“Nhưng mà...”
“Không nhưng nhị chi hết!”