Diệp Khinh Nhu ra một quyền ép người phụ nữ tóc vàng lùi lại, định qua cứu cháu gái, nhưng vì quá sốt ruột nên cô đã phớt lờ đòn tấn công của cô ả tóc vàng đằng sau.
“Rầm!”
Người phụ nữ tóc vàng lại giáng một đòn khủng khiếp lên người Diệp Khinh Nhu, khiến cô ấy bay ngược về phía sau, đập vào tường.
“Khụ!”
Diệp Khinh Nhu phun ra một ngụm máu tươi, cô vội vàng cảnh cáo đối thủ: “Nếu các người dám làm tổn thương nó, Lý Trạch Vũ nhất định sẽ không bỏ qua cho các người đâu!”
“Là Quân Đế sao? A…”
Gã đàn ông mũi lõ trong số đó tỏ vẻ khinh thường lồ lộ, “Chúng tôi sẽ giết hắn nhanh thôi!”
Trong lúc gã lên tiếng, tên đàn ông tóc xoăn còn lại cũng rục rịch ra tay, định bóp cổ Diệp Khuynh Thành.
“Láo xược!”
Một giọng nói già nua tràn đầy vẻ phẫn nộ vang lên.
Tên tóc xoăn cảm thấy như vừa gặp ma. Khi bàn tay hắn ta còn chưa kịp chộp vào cổ Diệp Khuynh Thành, một lão đạo sĩ ngậm điếu thuốc chẳng biết từ đâu hiện ra trước mắt, cổ tay hắn tay cũng bị đối phương ghìm chặt.
Làm sao có thể!
Tên tóc xoăn muốn rút tay về nhưng lại có cảm giác cánh tay mình đang bị bàn ê-tô kẹp chặt.
“Rắc rắc!”
Sau đó là tiếng xương nứt vỡ.
Đạo sĩ Vô Trần chỉ hơi vận sức, cổ tay tên tóc xoăn đã bị bẻ gãy.
Cảnh tượng này khiến ả tóc vàng và gã mũi lõ lấy làm kinh hãi.
Phải biết rằng, tên tóc xoăn có sức mạnh sánh ngang với cường giả cảnh giới Chiến Thần, hai người bọn chúng còn thua kém hắn ta rất nhiều.
Lão đạo sĩ trước mặt có thể dễ dàng khuất phục tên tóc xoăn, điều đó chứng tỏ hai người bọn chúng cũng không phải là đối thủ của người kia.
“Kẻ nào dám đụng đến vợ của đồ nhi ta?”
Đạo sĩ Vô Trần nhả ra một làn khói trắng khỏi miệng, đồng thời đá văng tên tóc xoăn.
“Rầm!”
Tên tóc xoăn đập người vào tường, tiếp đó ngã bịch ra đất, chỉ hơi ngóc đầu lên một chút rồi không có động tĩnh gì nữa.
Một đòn chết ngay!
Mũi lõ và ả tóc vàng khiếp đảm ra mặt.
Bọn chúng biết tối nay đã đụng phải cao thủ rồi, gần như không hề suy nghĩ mà chọn cách chạy trốn.
“Muốn chạy hả?”
Đạo sĩ Vô Trần kẹp điếu xì gà bằng tay trái, tay phải cầm phất trần. “Viu” một tiếng, chặn trước mặt hai người kia.
“Xoạch xoạch!”
Cây phất trần trong tay ông linh hoạt như một cánh tay bình thường, chỉ đâu đánh đó.
Chỉ trong chớp mắt, trên mặt ả tóc vàng và tên mũi lõ xuất hiện vài vệt máu.
“Pháp Khắc!”
Mũi lõ tung quyền tấn công.
“Xoạt!”
Phất trần trong tay đạo sĩ Vô Trần vung lên, quấn chặt cổ tay gã mũi lõ, nhẹ nhàng kéo về phía trước.
“Hzzz!”
“AAAAAAAAAAAAAAAAAA!”
Một tiếng thét đau đớn xé gan xé ruột vang lên.
Cánh tay của gã mũi lõ bị phất trần giật đứt lời khỏi thân, máu tươi văng đầy đất.