Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ha ha ha...”

Thấy đối phương vội vã hành động, Kawasaki Ichiryu cười lạnh: “Hay là ngài Tề đang muốn lợi dụng tôi?”

“Đúng vậy, tôi đang lợi dụng ông đấy!”

Tề Đông Lâm thẳng thắng thừa nhận mà không hề cố kỵ.

“Ha ha ha!”

Nghe xong câu này, Kawasaki Ichiryu không những không tức giận mà còn rất hài lòng đáp lại: “Tôi rất thích tính thẳng thắng của ngài Tề...Tôi đồng ý chuyện này, Lý Trạch Vũ đúng không? Tôi tuyên bố trước, hắn chết chắc rồi!”

“Vậy tôi sẽ ngồi chờ tin tốt.”

“Không thành vấn đề!”

Cúp máy, Kawasaki Ichiryu khinh thường cười cười.

Người không sợ bị lợi dụng, chỉ sợ không có giá trị để lợi dụng.

Tề Đông Lâm muốn lợi dụng ông ta thì sao ông ta lại không thể lợi dụng Tề Đông Lâm chứ?

“Aoiji, mau bảo Ngân Hồ lập tức tới gặp tôi.”

“Dạ thưa ngài Ichiryu!”

Kinoshita Aoiji cung kính lui ra ngoài.

Kawasaki Ichiryu lúc này đã hoàn toàn tỉnh ngủ, vô cùng hứng thú ý ngậm một cây xì gà, hít mây nhả khói.

Không lâu sau, cửa phòng được đẩy ra.

Dưới sự dẫn đường của Kinoshita Aoiji, một người phụ nữ mặc đồ bó sát màu đen bước vào.

Cô ấy chính là đại đệ tử của Kawasaki Ichiryu - Ngân Hồ. Năm ba mươi tuổi, thực lực đã đạt tới cảnh giới của ninja, chính là người trẻ tuổi xuất sắc nhất của Hợp Khí Đạo.

“Sư phụ!”

Ngân Hồ cúi người hành lễ.

“Bây giờ con ngay lập tức xuất phát đến nước Hạ giết một người!”

“Rõ!”

“Ta còn chưa nói là giết ai.”

Kawasaki Ichiryu trêu ghẹo nói.

Ngân Hồ trả lời đầy kiên định: “Sư phụ bảo con giết ai thì con sẽ giết kẻ đó, không cần quan tâm đối phương là ai!”

“Rất tốt!”

Kawasaki Ichiryu hài lòng gật đầu, nói: “Chờ khi nào con hoàn thành nhiệm vụ này quay về, vi sư sẽ truyền cho con một chiêu của Hợp Khí Đạo cuối cùng!”

Nghe xong, hai mắt Ngân Hồ sáng ngời, nói: “Đa tạ sư phụ.”

Một lát sau.

Ngân Hồ theo chân Kinoshita Aoiji rời khỏi biệt thự.

Cô vừa khởi động xe xong thì bèn rút điện thoại ra bấm gọi một số máy mà cô đã thuộc lòng trong đầu.

“Trạch đế, có người muốn đối phó với anh...”

Sau trận mây mưa, Lý Trạch Vũ lại ra ngoài hút thêm một điếu thuốc.

Tiếng nhạc chuông điện thoại vang lên.

“Trạch đế, có người muốn đối phó với anh!”

Trong phút chốc, Lý Trạch Vũ nheo hai mắt lại.

Nhưng điều hắn quan tâm không phải là ai muốn đối phó với mình mà là người phụ nữ ở đầu dây bên kia.

“Ngân Hồ, là cô à?”

“Ừm!”

Ngân Hồ trầm mặc một lát, nức nở nói: “Tôi còn nghĩ cả đời này của mình sẽ không còn liên quan gì đến anh nữa, không ngờ tôi vẫn không thể nhịn xuống được.”

“Mấy năm qua, cô sống có tốt không?”

Khóe miệng Lý Trạch Vũ nở nụ cười khổ, những hồi ức khó quên dần ùa về.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK