Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thật mạnh.” Lawrence thầm nghĩ trong lòng, đồng thời nhờ đó nhảy vọt lên không trung, hai chân lập tức quét ngang ra ngoài.

“Oành oành…” Lý Trạch Vũ mạnh mẽ đập vào gót chân của đối phương.”

“Răng rắc.”

“Ui da…” Đầu tiên là tiếng xương gãy vang lên, sua đó chính là một tiếng kêu rên.

Chỉ thấy mặt mũi Lawrence đầy đau đớn, khuôn mặt vặn vẹo.

“Ầm!” Lý Trạch Vũ tiện thể quật ngã đối phương xuống đất bằng một chân, được thế không buông tha người, hắn tiến một bước đến gần hơn và cúi xuống đối mặt Lawrence, tung ra một loạt cú đấm.

“Binh bốp…”

“A… Phụt…” Lawrence đau đến mức cong người, gương mặt vặn vẹo xuất hiện một vệt xanh một vệt tím.

Sau một loạt cú đấm kết hợp, Lý Trạch Vũ đá một cú ra, cơ thể của Lawrence cọ sát xuống đất và đập mạnh vào tường.

Cảnh tượng này thực sự khiến mấy người Andres choáng váng.

“Trưởng quan, chúng ta… mau trốn… đi!” Vẻ mặt Jack đần độn, trong lòng muốn chạy trốn, nhưng hai chân hoàn toàn không nhấc lên nổi.

Dưới tình huống hoảng sợ cực độ, đầu óc không thể khống chế cơ thể.

Tình huống của Andres không khác mấy Jacj, ngây ra như phỗng sững sờ tại chỗ.

Nemanja thì càng không cần phải nói, vốn dĩ bản thân bị trọng thương, ngay cả đứng dậy cũng tốn sức, nào còn sức chạy trốn?

Lý Trạch Vũ đi đến trước mặt Lawrence, giẫm một phát lên mặt ông ta: “Nhớ kỹ, kiếp sau cũng đừng dùng mắt chó để nhìn người.”

“Đừng… Đừng giết tôi, hảo hán tha mạng…”

“Răng rắc.” Lời cầu xin tha thứ của Lawrence còn chưa nói hết, Lý Trạch Vũ đã đạp gãy cổ ông ta.

Ngay sau đó Lý Trạch Vũ xoay người lại nhìn về phía mấy người Andres, ngang ngược quáy: “Quỳ xuống.”

“Bịch!”

“Bịch…” Andres và Jack quỳ thẳng xuống, quỳ vô cùng dứt khoát.

Nemanja cũng cố nhịn đau, làm ra một tư thế quỳ lạy: “Quân Đế, cậu đại nhân đừng trách tiểu nhân nhé, hãy xem lời trước đó của tôi như thả rắm đi, tha cho tôi một mạng đi.”

“Quân Đế, chỉ cần cậu thả chúng tôi, tôi cam đoan sẽ thuyết phục quốc chủ không tìm cậu gây chuyện nữa…” Andres nơm nớp lo sợ mở miệng.

Xoạch!

Lý Trạch Vũ ngậm một điếu thuốc, hút mạnh vài hơi.

Đúng lúc này, Annie dính đầy máu trên người đi tới, có thể tưởng tượng ra được trận ác chiến vừa nãy của cô ta.

Thấy sắc mặt cô ta không thích hợp, Lý Trạch Vũ nhíu mày hỏi: “Có việc?”

“Ừm!”

Annie vừa gật đầu vừa tới gần, lập tức ghé vào bên tai Lý Trạch Vũ thấp giọng nói: “Hắc Lang vừa liên lạc với tôi, hắn bị người Thánh Đình khống chế.”

“Cái gì?” Ánh mắt Lý Trạch Vũ bỗng nhiên lạnh lẽo.

“Chân trời mênh mong là tôi yêu…” Chuông điện thoại bỗng vang lên.

Lý Trạch Vũ ngay lập tức lấy điện thoại ra, trên màn hình hiển thị ba chữ “Kardashian”, hắn không hề suy nghĩ mà nhấn mở khóa.

“Quân Đế, xin lỗi, lần này chỉ e tôi không giúp được anh.” Điện thoại vừa kết nối đã vang lên giọng nói đầy có lỗi của Kardashian.

Lý Trạch Vũ nhíu mày hỏi: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

“Nước Mỹ.” Kardashian chỉ nói ba chữ, Lý Trạch Vũ lập tức ngầm hiểu.

Hắn và người Thánh Đình trên cơ bản không lui tới, Thánh Hoàng không thể vô duyên vô cớ tới trêu chọc hắn, như vậy chỉ có một khả năng…


Nước Anh thông báo tin tức Chử Vệ Hoa bị mang đi cho nước Mỹ, nước Mỹ lại tạo áp lực cho Thánh Đình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK