Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Trạch Vũ từng đọc sơ phần tóm tắt về cây thuốc này trong Hoàng Đế Nội Kinh. Theo nội dung ghi trong sách thì Huyết Linh Chi là dược liệu chí dương, có tác dụng trừ hàn. Với những người thể hàn bẩm sinh như Triệu Như Mộng, chỉ cần một gốc Huyết Linh Chi là có thể giải quyết hoàn toàn vấn đề của cô ta.

Ngoài ra Huyết Linh Chi còn có một tác dụng khác, đó là kích thích nguyên thần trong cơ thể người, tức là tế bào thần kinh. Nếu cho người thực vật dùng Huyết Linh Chi, xác suất tỉnh lại của họ sẽ tăng cao gấp mấy lần.

Thấy lão Mạc để ý tới Huyết Linh Chi như vậy, Lý Trạch Vũ không khỏi nghi rằng có lẽ một người thân cực kỳ quan trọng với ông ấy mắc chứng thể hàn bẩm sinh, hoặc là đang hôn mê bất tỉnh, sống thực vật.

"Nhóc con, nếu Hách Liên vô tình không chết, chắc chắn hai người sẽ còn gặp lại, đến lúc đó nhớ giữ lại cái mạng già của lão ta nhé." Lão Mạc nói mà như cầu xin.

Lý Trạch Vũ không chút do dự đồng ý: "Không thành vấn đề, tới lúc đó nhất định cháu sẽ bắt lão ta khai ra chỗ của Huyết Linh Chi, bằng không cháu sẽ tẩn ông ta tới ỉa ra quần luôn."

"Ha ha ha!"

"Ha ha ha…"

Lý Viễn Sơn và Lão Mạc không kiềm được mà bật cười.

"Xong rồi đúng không ạ? Thế cháu đi ngủ nhé." Lý Trạch Vũ đứng dậy, toan rời đi. Đúng là hắn có thể không ngủ không nghỉ tận mười ngày mười đêm, nhưng nếu đã có thời gian để ngủ thì tại sao phải thức làm gì?

Ngủ có thể giúp đẹp da đó biết không?

Nhưng còn chưa về được đến phòng thì điện thoại trong túi lại vang lên… là Yêu Cơ gọi tới!

"Tới tận bây giờ Như Mộng vẫn chưa về." Vừa bắt máy, Yêu Cơ tức khắc kích động hét vào điện thoại.

Lý Trạch Vũ cau mày, hỏi: "Bà không gọi cho cô ấy hả?"

"Điện thoại tắt máy, không gọi được!" Yêu Cơ hoảng loạn hét lớn.

Nghe đến đây, một cảm giác bất an dâng lên trong lòng Lý Trạch Vũ, hắn không kiềm được mà nghĩ đến một khả năng…

***

Trên thảo nguyên Tái Bắc, một chiếc Land Cruiser chuẩn bị bay qua biên giới tiến vào địa phận của nước Thảo Nguyên, và người cầm lái lại chính là Triệu Như Mộng.

Băng sau còn một người khác đang ngồi xếp bằng, và không ai khác chính là kẻ đã tìm được đường sống trong chỗ chết - Hách Liên vô tình!

"Thánh Vương, rốt cuộc chúng ta đang đi đâu thế?" Triệu Như Mộng bày ra vẻ mặt lo lắng, hỏi.

Lúc trước, cô ta cho rằng Lý Trạch Vũ đã rời đi nên mới một mình lái xe chạy tới Hoàng Thành, về sau lại hay tin Lý Trạch Vũ vẫn chưa đi, bèn vội vàng quay ngược trở về, ai ngờ đâu giữa đường lại bắt gặp Hách Liên vô tình.

Cô gái này không hề hay biết gì những chuyện đã xảy ra trong bộ lạc, thế nên mới vươn tay giúp Hách Liên vô tình. Kết quả là một người trời sinh tính tình ngây thơ, không biết đề phòng người ngoài như cô đã bị Hách Liên vô tình đánh lén, sau đó bị bắt uống thuốc độc, không còn cách nào khác, cô ta chỉ đành nghe theo lệnh của Hách Liên vô tình.

"Cô có biết tại sao bổn tọa lại chật vật tới vậy không?" Sau một đêm điều tức, vết thương trên người Hách Liên vô tình đã tốt hơn nhiều.

Triệu Như Mộng liếc nhìn lão ta qua gương chiếu hậu, lắc đầu đáp: "Tôi không biết!"

"Nhờ chuyện tốt mà người chồng sắp cưới của cô đã làm đấy!" Nói tới đây, trên măt Hách Liên vô tình ánh lên vẻ tàn nhẫn.

Đôi mắt xinh đẹp của Triệu Như Mộng trợn trừng, trong đầu bỗng hiện lên bóng dáng của Lý Trạch Vũ.

"Hẳn thằng nhãi kia đang tưởng rằng bổn tọa chết chắc rồi nhỉ? Ha ha ha… Nếu không nhờ người vợ tốt này của hắn, có lẽ bổn tọa đã ngã xuống thật rồi." Vừa nghĩ thế, Hách Liên vô tình không kiềm được mà bật cười khoái trá.

Tạo hóa trêu ngươi sao?

Không đúng, phải nói là ông trời không tuyệt đường lão ta!

Đúng hơn là cả ông trời cũng đứng về phía lão đây này!

"Cô cứ yên tâm, bổn tọa sẽ không giết cô đâu, bổn tọa còn phải giữ cô làm con tin để giành lại mọi thứ vốn thuộc về bổn tọa chứ…"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK