Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng lúc đó, phủ tướng chủ nước Nhật.

Sắc mặt tướng chủ Hiro Miya đầy âm u, mười đại thần ngồi nghiêm chỉnh trước mặt, không có kẻ nào dám thở mạnh.

“Tất cả đều là đồ vô dụng!”

“Nước Nhật chúng ta vậy mà lại thua nước Hạ, vô cùng nhục nhã, vô cùng nhục nhã.”

Nói xong lời cuối cùng, Hiroi Miya đã gần như hét lên.

Nội vụ chính quan Samuraiki ngượng ngùng nói: “Tướng chủ, Koizumi đánh thua đã trở thành sự thật, bây giờ tức giận cũng không có ích lợi gì, chúng ta nên lập tức cứu vãn cục diện này.”

Hiroi Miya cau mày hỏi: “Làm sao cứu vãn? Anh nói cho tôi biết còn có thể cứu vãn kiểu gì?”

Vẻ mặt Samuraiki đầy âm u, lấy tay làm một động tác cắt cổ.

Nghe vậy, Hiroi Miya không lập tức tán thành mà bắt đầu suy nghĩ.

Rất lâu sau đó, ngay lúc Hiroi Miya chuẩn bị đồng ý thì bỗng nhiên một đại thần đi tới.

“Tướng chủ, nước Hạ bỗng nhiên muốn phái người tới thăm Kinh Châu.”

Hả?

Gương mặt Hiroi Miya và Samuraiki đều tối sầm.

Lúc này bỗng nhiên nước Hạ phái người tới thăm, nói rõ là vì đám võ giả nước Hạ kia.

Nếu bọn họ khư khư cố chấp muốn tiêu diệt những võ giả nước Hạ kia, như vậy không khác nào không nể mặt nước Hạ.

Phải biết nước Hạ đã không phải là nước Hạ trăm năm trước, cho dù là quân sự hay kinh tế đều phát triển nhanh chóng, trở thành nước lớn nhất phương Đông đã là sự thật không thể chối cãi.

Nếu không có sự ủng hộ của nước Mỹ, nước Nhật thật sự không dám tùy tiện trêu chọc nước Hạ.

Hiroi Miya do dự.

“Tướng chủ, thuộc hạ còn một cách!” Samuraiki mở miệng lần nữa.

Hiroi Miya nhíu mày: “Mau nói.”

“Nước Hạ tới khiêu chiến chúng ta, chúng ta cũng có thể phái người khiêu chiến bọn họ như thế.”

Samuraiki trầm giọng nói: “Chỉ cần để Kawasaki Ichiryu ra tay, những võ giả nước Hạ kia chắc chắn sẽ thua, cho dù sau đó nước Hạ cũng không thể dùng chuyện này tới ẩn ý.”

Hai mắt Hiroi Miya lập tức tỏa sáng: “Biện pháp không tệ, chỉ là…”

Nóng xong lông mày của hắn ta nhíu lại.

Kawasaki Ichiryu cũng không phải người bình thường, người ta không chỉ là đệ nhất cao thủ Aikido, đồng thời trong tay còn nắm giữ số lượng lớn quỹ đen.

Cho dù tướng chủ như hắn ta cũng chưa chắc có thể sai sử đả động người ta.

Giống như nhìn ra sự lo lắng của Hiroi Miya, Samuraiki cười ha ha nói: “Tướng chủ không cần lo lắng, Kawasaki Ichiryu sẽ ra tay, bởi vì đệ tử đắc ý nhất của ông ta chết rồi.”

“Đúng vậy, sao bản tướng chủ không nghĩ tới.” Mắt Hiroi Miya lần nữa lóe sáng.

Đệ tử đắc ý nhất của Koizumi này bị giết, trên mặt Kawasaki Ichiryu âm u, ông ta chắc chắn phải tìm lại vị trí này.

“Bẩm báo tướng chủ…” Một người đàn ông vội chạy vào.

“Tướng chủ, hội trưởng Tano bọn họ… bọn họ chết rồi.”

“Xảy ra chuyện gì?” Tất cả mọi người ở đây đều trừng lớn hai mắt.

Người đàn ông kia quỳ trên mặt đất bẩm báo: “Võ giả nước Hạ và hội trưởng Tano trước khi so tài đã đặt cược…”

Nghe xong mọi thứ, Hiroi Miya càng tức giận hơn.

Giết người của họ trên đất của họ, quả thật khinh người quá đáng.

“Mau liên lạc với Kawasaki Ichiryu, bảo ông ta cho dù như thế nào cũng phải diệt trừ hết đám võ giả nước Hạ kia.”


Giọng điệu Hiroi Miya chắc nịch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK