Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mang tay trắng trở về?

Hừ! Rõ ràng là tất cả đã bị người ta giết chết rồi!

Brandy tuy đã nhìn thấu không nói toạc ra.

"Tam Đại Tu La Vương, chắc hẳn ngài thân vương không xa lạ gì đúng không?"

Naloni hỏi.

Brandy tiếp tục giả ngu, ra vẻ khiêm cung lắng nghe.

"Ngay cả Tam Đại Tu La Vương cũng thua ở trong tay Quân Đế, cho nên chúng tôi mới nhắc nhở ngài thân vương không thể manh động!"

Naloni nghĩ đến chuyện này lòng liền cảm thấy sợ hãi.

"Chỉ sợ là Tam Đại Tu La Vương là bởi vì tuổi tác đã cao nên mới có thể thua ở trong tay Quân Đế."

Nói đến đây khóe miệng Brandy nhếch lên một nụ cười giễu cợt, tiếp tục nói: "Coi như tên đó mạnh hơn nữa thì lần này nhất định sẽ chết trong tay bản vương."

"Ngài thân vương tuyệt đối không thể khinh suất!"

Naloni thấy mặt mũi Brandy chỉ toàn vẻ khinh thường, trong lòng thầm mắng đối phương một tiếng “đồ ngu” .

"Quân đế thật sự mạnh..."

Naloni đích thân đưa Brandy đến một khách sạn được đặc biệt cấp cho, lúc rời đi vẻ mặt còn đầy vẻ lo lắng.

Tên này có thể giết chết Quân Đế sao?

Nói thật, Naloni cũng không tin Brandy lắm, hơn nữa trong lòng anh ta cứ có dự cảm không tốt nhưng lại không nghĩ ra vì sao lại có dự cảm không tốt này.

Không lâu nữa là anh ta sẽ biết được thôi...

Trong bóng đêm, một chiếc Lincoln phiên bản kéo dài đậu cách khách sạn được đặc cấp không xa.

Trong xe Elif nhìn qua cửa sổ và thấy Naloni rời đi, tò mò hỏi: "Quân Đế, khi nào cậu định tấn công?"

"Vẫn còn sớm mà!"

Lý Trạch Vũ không quay đầu lại mà đã trả lời ông ta.

Elif khẽ gật đầu, lấy ra một tấm thẻ từ trong người: "Đây là thẻ thông hành của khách sạn."

Lý Trạch Vũ hài lòng nhận thẻ sau đó vỗ vỗ bả vai ông ta: "Tính ra ông cũng biết cách làm việc đấy."

"Chuyện tôi nên làm thôi mà."

Elif cười nịnh nọt.

Cùng lúc đó, trong khách sạn được đặc cấp.

Brandy lại uống thêm một ly máu lớn màu đỏ thắm, cười ha ha nói: "Jayne, ngoại trừ Huyết Hoàng đại nhân ra thì chắc hẳn sức ăn của tôi đứng đầu toàn tộc Bất Tử đấy nhỉ?"

Rất ít người biết, từ số lượng máu người đó uống là có thể phán đoán được địa vị và thực lực của người đó trong tộc Bất Tử.

Mỗi lần ăn Hoàng đế Gutian cần uống năm mươi lít máu, tương đương với lượng máu của mười người trưởng thành cộng lại.

Trong khi đó, Brandy cần khoảng bốn mươi lít mỗi bữa ăn.

Bởi vậy là có thể nhìn ra, ở trong tộc Bất Tử hắn ta chỉ đứng dưới duy nhất Hoàng đế Gutian.

"Tất nhiên là vậy rồi ạ!"

Jayne hiểu ý đáp: "Nếu không phải vì huyết mạch áp chế, có lẽ Thân Vương đại nhân sẽ vượt qua Huyết Hoàng đại nhân nhanh thôi."

Nghe được bốn chữ "huyết mạch áp chế" thì ánh mắt Brandy lập tức trở nên âm trầm.

Huyết mạch Gutian chính là huyết mạch thuần khiết nhất ở trong tộc Bất Tử, cũng chính bởi vậy mà linh hồn của ông ta trời sinh có thể áp chế người khác trong tộc Bất Tử một bậc.

Brandy cảm thấy số phận có chút bất công.

Nếu như không phải huyết mạch áp chế, có lẽ thực lực của hắn ta đã vượt qua Gutian từ lâu rồi! đọc truyện sớm nhất tại readme


Có vẻ Jayne có thể cảm nhận được tâm trạng không vui của chủ nhân, vì vậy anh ta trấn an nói: "Thân Vương đại nhân, đợi sau khi đi nước Hạ lần này rồi khi quay về, huyết mạch của ngài có thể không bị Huyết Hoàng đại nhân áp chế nữa, đến lúc đó chính là thời điểm ngài trở thành Huyết Hoàng mới!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK