Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sư thái Diệt Tình ngượng ngùng cười nói: "Buổi chiều là trận chung kết rồi, đối thủ của Tiên Nhi là Đường Hồng Tuyết phái Tuyết Sơn, bản lĩnh của cô gái nhỏ kia tôi đã thấy rồi, có lẽ Tiên Nhi…"

Lý Trạch Vũ khoát tay ngắt lời: "Sư thái đừng lo lắng, im lặng chờ tin tốt lành là được."

Thấy hắn tự tin như thế, sư thái Diệt Tình cũng không nói gì thêm nữa.

Hai giờ chiều, trận chung kết đại hội Võ Đạo bắt đầu.

Huyền Tâm lại tiến lên nói nhảm hơn nửa tiếng.

"Bên dưới cho mời Thích Tín Vĩnh của Thiền Lâm Tự ra sân."

"A Di Đà Phật." Thích Tín Vĩnh bước 28 bước về phía sân đấu võ.

"Mời Lý Trạch Vũ của Đạo Môn ra sân." Huyền Tâm mở miệng lần nữa.

Trong chốc lát, tất cả mọi người đều nhìn về phía Thích Tín Vĩnh với ánh mắt đồng tình.

Dưới cái nhìn chằm chằm của mọi người, Lý Trạch Vũ đi tới trước mặt Thích Tín Vĩnh, đang muốn mở miệng.

"A Di Đà Phật, bần tăng nhận thua." Thích Tín Vĩnh tranh nhận thua trước, chẳng những không thấy mất mác, hơn nữa dáng vẻ trông giống như rất vui.

"Đầu óc hòa thượng này bị chập mạch rồi, nhận thua còn vui vẻ như vậy?"

"Thiền Lâm Tự các người sao vậy?"

"A Di Đà Phật, người xuất gia chúng ta tứ đại giai không, dùng võ kết bạn, không quan tâm việc thắng hay thua."

"Ông nói dóc!" Một đệ tử phái Hoa Sơn chỉ vào tên hòa thượng phía trước nói: "Con lừa trọc Thích Tín Vĩn kia mua năm triệu Lý thiếu hiệp đoạt giải quán quân, cho nên ông ta mới có thể tranh thủ vui vẻ."

"A cái này… A Di Đà Phật." Hòa thượng phía trước trong chốc lát ngay cả đầu cũng không ngẩng lên được.

Trên sân đấu võ.

Lý Trạch Vũ lắc đầu cười khổ, thầm cảm thán vô địch cô độc cỡ nào.

Ra sân ngay sau đó chính là Cung Nghê Thường giao đấu với Hồng Lượng phái Côn Luân.

Nhân lúc này, Lý Trạch Vũ bình tĩnh đi tới bên cạnh chưởng môn Tống Thành Công phái Tuyết Sơn.

"Lý thiếu hiệp!" Tống Thành Công kích động ngoài ý muốn, hoàn toàn không nghĩ tới Lý Trạch Vũ sẽ tìm đến mình.

"Khụ khụ, cái gì đó, tôi có mấy lời muốn nói riêng với Tống chưởng môn, không biết Tống chưởng môn có rảnh không?"

"Có, chắc chắn phải có, mời Lý thiếu hiệp sang bên này." Tống Thành Công làm một tư thế "mời".

Một lát sau, hai người xuyên qua đám đông đi vào một sân nhỏ âm u tĩnh mịch.

Lý Trạch Vũ lấy ra một điếu thuốc lá cho Tống Thành Công, lại tự mình đốt cho ông ta.

Điều này khiến Tống Thành Công được yêu thương mà kính sợ.

Dù sao trong võ lâm người mạnh là vua, thực lực của Lý Trạch Vũ còn ở đó, bình thường mà nói chỉ có phần ông ta lấy lòng người ta.

"Tống chưởng môn, từ đáy lòng tôi cảm thấy hai ta mới quen đã thân."

"Tri kỷ."

Tống Thành Công vội hùa theo: "Tôi cũng có loại cảm giác này."

"Thật à?" Lý Trạch Vũ cười ha ha nói: "Nếu đã như vậy, không bằng hôm nay chúng ta chém đầu gà, đối giấy vàng, kết làm anh em khác họ thế nào?"

"Lý… Lý thiếu hiệp nói thật chứ?" Vẻ mặt Tống Thành Công không thể tin nổi.


Ông ta đang nghĩ nên giữ gìn mối quan hệ với Lý Trạch Vũ thế nào, không ngờ bỗng nhiên người ta tìm ông ta kết bái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK