Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thiếu gia, tại sao vừa rồi không trực tiếp xé nát miệng con tiện nhân kia?”

Vật Tương Vong nghĩ mãi cũng không ra.

Dù sao Lý Trạch Vũ mà gã biết là người có thù sẽ báo ngay, trong từ điển của hắn không có từ ‘nhẫn nhịn’.

“Đừng hỏi chuyện này, ăn cơm đi.”

Lý Trạch Vũ cũng không giải thích nhiều.

“Trần tiểu thư, mời đi lối này!”

Đúng lúc này, một cặp nam nữ đi vào nhà hàng.

Người đàn ông thì khôi ngô, phóng khoáng, người phụ nữ thì xinh đẹp, nền nã.

Ánh mắt của Lý Trạch Vũ tức bị hai người hấp dẫn.

Bởi vì người phụ nữ đó không ai khác chính là vị hôn thê của hắn Trần Thanh Tuyết!

Có lẽ là phản xạ có điều kiện, Trần Thanh Tuyết cũng nhận ra có người đang nhìn mình, vừa quay đầu đã bắt gặp ánh mắt của Lý Trạch Vũ.

Đột nhiên, tim của Trần Thanh Tuyết đập thình thịch như đã làm sai chuyện gì đó.

“Trần tiểu thư, tôi đã đặt phòng riêng rồi, chúng ta vào thôi!”

Người đàn ông vô cùng lịch lãm nói.

Nhưng Trần Thanh Tuyết không để ý tới anh ta nữa, mà dẫm lên giày cao gót đi thẳng đến chỗ Lý Trạch Vũ...

Cách đây không lâu, Lý Trạch Vũ nói muốn đến Long Hổ Sơn để tham gia đại hội võ lâm, nhưng bây giờ lại xuất hiện ở Nam Cảng!

Trần Thanh Tuyết cảm thấy ngạc nhiên, ngoài ra cũng nghi ngờ Lý Trạch Vũ cho người theo dõi mình!

“Anh không tin tưởng tôi sao?”

Đây là lời đầu tiên mà Trần Thanh Tuyết nói khi đến trước mặt Lý Trạch Vũ.

Nhìn thấy người phụ nữ của mình xuất hiện cùng với một người đàn ông khác, lúc đầu Lý Trạch Vũ không mấy vui vẻ, bây giờ lại bị cô tra hỏi như vậy khiến hắn càng không vui mà hỏi ngược lại: “Cô cần sự tin tưởng của tôi?”

“Tôi đến Nam Cảng để bàn chuyện hợp tác làm ăn với Lý công tử.”

Trần Thanh Tuyết nhíu mày.

“Ha~”

Lý Trạch Vũ khẽ cười một tiếng, nói: “Hợp tác thì hợp tác, cô giải thích với tôi làm gì?”

Dường như cảm nhận được hắn thật sự tức giận, giọng của Trần Thanh Tuyết cũng dịu đi: “Tôi mới đến Nam Cảng, sau khi bàn chuyện hợp tác cùng Lý công tử xong sẽ lập tức quay về Tuyên Thành.”

“Thanh Tuyết, đây là?”

Lý Trạch Long đi đến hỏi.

Trần Thanh Tuyết vốn đang lo lắng Lý Trạch Vũ sẽ hiểu lầm mình, lúc này lại thấy Lý Trạch Long đổi cách xưng hô từ ‘Trần tiểu thư’ thành ‘Thanh Tuyết’ khiến cô lập tức cảnh cáo: “Lý tiên sinh, ‘Thanh Tuyết’ không phải từ mà anh có thể gọi!”

Lý Trạch Long là ai chứ?

Là đại công tử của gia đình giàu nhất Nam Cảng, chưa từng có người khiến anh ta mất mặt như vậy!

Trần Thanh Tuyết vừa nói xong, sắc mặt anh ta lập tức tối đi: “Xem ra Trần tiểu thư không có thành ý trong việc hợp tác giữa hai công ty chúng ta rồi!”

Rõ ràng, anh ta lấy chuyện hợp tác ra để đe dọa.

“Thành ý của tôi cũng đủ rồi, nhưng nếu Lý tiên sinh nói không có thì không hợp tác cũng không sao!”

Thái độ của Trần Thanh Tuyết vô cùng cứng rắn.

Lý Trạch Long cau mày, cười lạnh nói: “Nếu đã như vậy thì chuyện hợp tác này sẽ hủy bỏ!”

Sau đó anh ta lại chuyển chủ đề, nói: “Nhưng tôi hy vọng Trần tiểu thư hiểu rõ, nguồn năng lượng mà khoa học kỹ thuật Vân Dương các người cần, toàn bộ Hạ Quốc chỉ có tập đoàn Trường Hà chúng tôi mới có!”

“Bốp!”


Một tiếng tát thanh thúy vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK