Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đôi mắt của Cung Nghê Thường trở nên nghiêm túc, thấp thỏm nói: "Cha, ông ta chính là hoàng đế của Tộc Bất Tử."

Tộc Bất Tử!

Cung Vô Địch nghe thấy thế chẳng những không sợ hãi, thậm chí trong mắt còn phát ra ánh sáng.

Bởi vì ông ta biết bước đầu tiên để được trường sinh bất lão chính là phải trở thành người của tộc Bất Tử, sau đó mới có thể lợi dụng hoa Trường Sinh biến cơ thể xác thịt của mình trở nên giống như người bình thường.

"Mời hai vị ngồi, uống trà đi."

Hoàng đế Gutian nhiệt tình tiếp đón hai người.

Cung Nghê Thường thấp thỏm bất an, Cung Vô Địch đã dẫn đầu ngồi xuống, hơn nữa hữu nghị chắp tay: "Tại hạ Cung Vô Địch nghe danh Huyết Hoàng đã lâu."

"Cung tiên sinh khách sáo rồi."

Hoàng đế Gutian cũng không hề tự cao tự đại, hiền lành nói: "Bổn hoàng cách xa Hạ quốc ngàn dặm đến đây chính vì muốn kết giao bạn bè với Cung tiên sinh."

Kết giao bạn bè ư?

Cung Vô Địch đâu có dễ lừa như vậy.

Lúc trước ông ta không hiểu được vì sao người mặc áo đen lại ra tay giúp đỡ, hiện tại đã hiểu rồi.

Đối với người của tộc Bất Tử mà nói, sức hấp dẫn lớn nhất tất nhiên là hoa Trường Sinh!

"Huyết Hoàng, người ngay thẳng không nói vòng vo, ông muốn Cốt Cầm trong tay tôi đúng không?"

"Haha..."

Hoàng đế Gutian hơi nheo mắt lại: "Cung tiên sinh thật là một người sảng khoái, nếu đã như vậy, bổn hoàng hy vọng Cung tiên sinh để Cốt Cầm về với chủ cũ, dù sao thứ này vốn là thánh khí của tộc Bất Tử chúng tôi."

"Nếu tôi không muốn đưa thì sao?"

Biểu cảm của Cung Vô Địch bình tĩnh, không hề bị khí thế của đối phương lấn át.

Hoàng đế Gutian không nhanh không chậm rót cho hai người một ly trà, chính mình thì lấy một ly chất lỏng màu đỏ tươi ở dưới gầm bàn ra, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.

McKitrick ở một bên nhận được ám hiệu, di chuyển đi lên liếc mắt một cái đánh giá hai cha con Cung Vô Địch, hài hước nói: "Trừ khi hai vị nắm chắc có thể chạy thoát khỏi tay của chúng tôi."

Trái tim của Cung Nghê Thường đột nhiên vọt lên tận cổ họng.

Cô ấy mới chỉ đột phá cảnh giới Tông Sư, mà Cung Vô Địch chỉ đến cảnh giới Võ Thành, cho dù hai cha con bọn họ phối hợp với nhau cũng không thể đánh lại McKitrick, huống chi còn có một vị Huyết Hoàng của tộc Bất Tử là Gutian!

Có thể nói là không có chút cơ hội thoát thân nào.

Nhận thấy sự lo lắng của con gái, Cung Vô Địch ném cho cô ấy một ánh mắt yên tâm, sau đó nhìn về phía hoàng đế Gutian: "Huyết Hoàng, cho dù tôi giao Cốt Cầm cho ông thì thế nào? Mấy người có thể tìm được hoa Trường Sinh ư!"

Hửm?

Nghe thấy lời này, hoàng đế Gutian rơi vào trầm tư.

Ông ta chỉ biết hoa Trường Sinh ở trong biên giới nước Hạ, nhưng nước Hạ lớn như vậy, ông ta không thể mang theo Cốt Cầm đi đến từng nơi để thăm dò được.

Hành độg này chẳng khác nào mò kim đáy biển.

"Haha..."

Cung Vô Địch nở nụ cười đầy ẩn ý.


"Huyết Hoàng cũng biết vì sao tên khốn Brandy gì đó phải giao Cốt Cầm cho con gái của tôi mà..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang