Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ông nói ai vậy! Hãy nhận một cước của ông đây..."

Theo lý Nam Cung Thạc nghe thấy có người mắng Lý Trạch Vũ, ông ta nên vui vẻ mới đúng.

Nhưng Lệnh Hồ Bác lại chọc vào vết sẹo của Đại Hộ Pháp người ta, có thể không tức giận sao?

"Ầm!"

Lệnh Hồ Bác nhận một cước, cả người bay ngược ra sau.

Một người thuộc cảnh giới Thiên Nhân, một người thuộc cảnh giới Tông Sư, ước chừng kém hai đại cảnh giới, nếu không phải Lý Trạch Vũ yêu cầu chỉ bao vây chứ không giết, có lẽ Đại Hộ Pháp đã sớm giết.

"Sợ gì bọn chuột nhắt dám đến phái Hoa Sơn tôi gây sự!"

Một tiếng quát chói tai truyền đến, ngay sau đó có một bóng người bay vút đến.

Chính là lão túc Nhạc Hữu Quần phái Hoa Sơn!

"Sư phụ cứu con!"

"Phụt!"

Lệnh Hồ Bác phun ra một ngụm máu.

Ánh mắt Nhạc Hữu Quần lạnh đi, 'vèo' một tiếng bay vút đến trước mặt Nam Cung Thạc.

"Ầm ầm!"

Vừa ra tay đã dùng tuyệt kỹ ma vân thủ của phái Hoa Sơn.

"Có chút tài mọn mà dám múa rìu qua mắt thợ, không sợ chết!"

Nam Cung Thạc khinh thường quát, đồng thời sử dụng thiên tàn chân.

"Ầm ầm bốp!"

Lúc này thể hiện đầy đủ một tấc dài một tấc mạnh, tay Nhạc Hữu Quần còn chưa chạm vào góc áo của Nam Cung Thạc, thì đã bị người sau đạp trúng chỗ ngứa.

"A!"

"Phụt!"

Trong nháy mắt, có một người nằm xuống hộc máu bên cạnh Lệnh Hồ Bác.

"Hai tên phế vật!"

Nam Cung Thạc nhìn từ trên cao xuống, cả người phấn chấn.

Lệnh Hồ Bác và Nhạc Hữu Quần cố nén sự đau đớn đứng dậy, lại xấu hổ không có chỗ chui xuống.

Đường đường là túc lão và chưởng môn phái Hoa Sơn, lại bị người ta mắng là phế vật, mà bọn họ còn không thể phản bác.

Dù sao cũng không chống đỡ được một quyền của đối phương, không phải phế vật thì là gì?

"Chưởng môn, sư tổ, chúng con sẽ liều mạng với bọn họ!"

"Đúng, chết chứ không chịu nhục, bọn con liều mạng với họ..."

Đệ tử phái Hoa Sơn cũng rất có cốt khí.

Đáng tiếc chưởng môn không có cốt khí, đệ tử có cốt khí thì có ích gì?

"Toàn bộ lui về, bảo vệ cửa chính cho ta!"

Lệnh Hồ Bác lập tức hạ lệnh, ông ta đỡ Nhạc Hữu Quần dẫn đầu rời đi.

"Ầm!"

Cửa chính vô cùng khí thế chậm rãi đóng lại.

Nam Cung Thạc thấy vậy, ông ta cũng không hạ lệnh bảo người ngăn cản.

Điện chủ điện Bạch Hổ khó hiểu hỏi: "Đại Hộ Pháp, chúng ta không nên bắt hết bọn họ sao?"

"Không vội!"

Nam Cung Thạc gật đầu nói: "Phái Hoa Sơn bị chúng ta vây quanh, những môn phái khác chắc chắn sẽ không bỏ mặc, chờ những người đó tới, bổn hộ pháp sẽ bắt hết bọn họ!"

"Đại Hộ Pháp anh minh!"


"Đại Hộ Pháp anh minh..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK