Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Trạch Vũ biến mất tại chỗ, sau đó nhảy ra phía sau lưng mười mấy người đó.

"Bá!"

Một luồng đao khí vô hình bộc phát ra từ dao quân dụng trên tay hắn.

"A... A nha..."

Sát đội viên chiến đội Loucester ở gần nhất bị chém giết tại chỗ, trong số đó có hai người bị cắt đứt đầu.

Tám chín người còn lại cũng bị đao khí gây thương tích, trên người xuất hiện đủ loại vết thương lớn nhỏ không đều.

"Con mẹ nó, đây là chiêu thức gì!"

Đồng tử Andres giãn ra.

Nemanja đang được người đỡ ở bên cạnh nghiêm trọng nói: "Đây là đao khí, vậy mà Quân Đế lại luyện được đao khí, làm sao có thể!"

"Luyện được đao khí rất mạnh sao?"

Andres không hiểu hỏi một câu.

Jack giải thích nói: "Quân Đế có thể sử dụng đao khí, có nghĩa là hắn có thực lực của cảnh giới Chiến thánh!"

Cái gì!

Trông dáng vẻ Andres như vừa nhìn thấy quỷ.

Phải biết rằng Nemanja là một kỳ tài võ đạo, lại thêm cơ thể đã được các loại dược vật đặc thù cải tạo một phen, đến gần bốn mươi tuổi mới miễn cưỡng đạt tới thực lực cảnh giới chiến hoàng!

Về phần cường giả của cảnh giới Chiến thánh có thể coi là phượng mao lân giác* ở phương Tây.

*Phượng mao lân giác: Lông phụng, sừng lân. Ý chỉ những thứ chỉ có trong truyền thuyết.

Quân Đế mới bao nhiêu tuổi? Làm sao hắn có thể có được thực lực của cảnh giới Chiến thánh...

Vốn cho rằng chiến đội Loucester ra tay thì có thể ngăn cơn sóng dữ, nhưng hai bên mới chiến đấu chưa đến mười lăm phút đồng hồ, mà cán cân thắng lợi lại một lần nữa nghiêng về phía Quân Đế.

Andres lo lắng đến mức hoảng loạn.

Cuộc chiến vẫn còn tiếp tục.

Lý Trạch Vũ lao thẳng vào, bằng khí thế kinh khủng của mình, hắn đã ép cho một đám đội viên chiến đội Loucester không thở nổi.

Falcon là đội trưởng, vốn có thực lực mạnh nhất, nhưng cho dù là hắn ta thì cũng không dám đụng vào Lý Trạch Vũ, chỉ có thể hợp tác với đồng đội vừa đánh vừa lui.

"Chiến đội Loucester chỉ như vậy thôi sao?"

Trên mặt Lý Trạch Vũ đầy vẻ khinh thường, đồng thời dùng tốc độ cực nhanh chém đứt hai cái đầu đẫm máu.

"Fuck!"

Nhìn thấy đồng đội của mình bị chém như dưa hấu, mấy đội viên chiến đội cùng nhau nhào về phía hắn từ khắp các hướng.

"Vèo!"

Ngay sau đó, Lý Trạch Vũ trực tiếp biến mất tại chỗ.

"Người đâu?"

“Hắn đi đâu rồi?”

Ngay khi mấy người bọn họ đang bối rối, Lý Trạch Vũ lại xuất hiện phía sau bọn họ giống như bóng ma.

"Ở chỗ này!"

Một đao bổ ngang, dưới mặt đất lại lần nữa nhiều thêm mấy thi thể.

Quá tàn bạo!

"Quân Đế, nhận một dao!"

Falcon nhảy vọt về phía trước, đồng thời dao quân dụng trong tay cũng hung hăng chém xuống.

Hắn ta tưởng rằng cho dù một đao kia của mình không làm Quân Đế bị thương thì cũng có thể tạm thời ngăn chặn đối phương một lát, thời gian này đủ để cho đồng đội của hắn ta tìm được cơ hội khiến đối phương trọng thương.

Ý tưởng thì hay nhưng thực tế thì phũ phàng.

"Ầm ầm!"

"Keng..."

Tiếng kim loại đứt gãy vang lên.

Chỉ thấy Lý Trạch Vũ cũng vung đao ra đỡ, dao quân dụng trong tay Falcon bị hắn chém một phát thành hai đoạn!

Vẫn chưa xong đâu!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK