Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Trạch Vũ lại tung những cú đấm liên tục về phía Huyết Tu La.

Cũng vào khoảnh khắc này, rốt cuộc Dạ Tu La cũng hành động.

Chỉ thấy thân hình ông ta chợt lóe lên rồi hiện ra sau lưng Lý Trạch Vũ, người đang tập trung nhắm vào Huyết Tu La mà đánh.

Chính là bây giờ!

"Chôn theo em trai tao luôn đi!"

Hai tay Dạ Tu La nắm lại thành một cú đấm, sau đó giận dữ giáng mạnh xuống đầu Lý Trạch Vũ.

"Ầm!"

Lý Trạch Vũ tung quyền đấm lên người Huyết Tu La, khiến ông ta bay thẳng ra ngoài.

Mặc dù phải khạc ra một búng máu lớn, nhưng Huyết Tu La lại cười.

Bởi vì ông ta tin chắc mình chịu một quyền này là có thể đổi lấy tính mạng Lý Trạch Vũ.

Đáng giá!

"Vèo!"

Ngay khi hai tay Dạ Tu La muốn đánh vào sống lưng Lý Trạch Vũ thì hắn đột nhiên biến mất.

Người đâu đôi?

Cú đánh rơi vào khoảng không, Dạ Tu La ngây người đứng yên tại chỗ.

Nhưng tên Huyết Tu La vừa ngã xuống đất lại không cười được, trái lại, ánh mắt ông ta đầy vẻ kinh hãi.

"Sau... Phía sau!"

Vẫn là Bruce nhẹ giọng nhắc nhở một câu.

Dạ Tu La chợt cảm thấy lạnh sống lưng, ông ta thay đổi hướng đánh gần như ngay lập tức.

Nói thì chậm, nhưng khi đó rất nhanh!

Hình như Lý Trạch Vũ đã dự đoán được thế tấn công từ trước, hắn giơ thanh kiếm lưỡi cong trong tay lên chờ đợi quả đấm của đối phương.

"Xoẹt!"

"A!"

Lần này cú đấm mạnh mẽ của Dạ Tu La không rơi vào khoảng không, mà cả hai nắm đấm đều bị thanh kiếm cắt đứt!

"Ầm!"

Lý Trạch Vũ tùy ý đá một cú, Dạ Tu La bay ngược về phía chân Bruce như chó chết vậy.

"Đây chính là Tam đại Tu La Vương à? Cũng chỉ có vậy mà thôi!"

Lý Trạch Vũ nói năng cũng khá phách lối, nhưng ở đó nhưng không có một người nào dám phản bác.

Dù sao cũng mới đánh nhau có mười mấy phút mà Tam đại Tu La Vương đều đã bị người ta đánh chết, chán thật, đây hoàn toàn là một trò cười!

Thế nhưng người cảm thấy hoảng sợ nhất vẫn là vị tướng quân năm sao Bruce.

Lúc trước ông ta cho rằng bên cạnh mình có Tam đại Tu La Vương, hơn nữa bên ngoài còn có sẵn quân đội sẵn sàng chiến đấu, Lý Trạch Vũ căn bản không có nửa phần thắng.

Kết quả mười mấy phút trôi qua, giờ việc sống chết của ông ta đã hoàn toàn phụ thuộc vào người khác.

"Bây giờ chúng ta nói chuyện đàng hoàng được chưa?"

Lý Trạch Vũ đốt một điếu thuốc, hết rít lại nhả khói.

Ánh mắt Bruce đờ đẫn, nghe được câu hỏi mới hoàn hồn lại. Ông ta cau mày nói: "Cậu muốn nói chuyện thế nào?"

"Đưa người trước đi!"

Lý Trạch Vũ nói rất tự nhiên.

Thoáng trầm ngâm, Bruce vung tay lên: "Thả người!"

"Dạ!"

Những binh lính kia rối rít cất súng đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK