Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Yêu Cơ cười tươi như hoa, vốn dĩ bà ta đã muốn ngồi chung thuyền với Lý Trạch Vũ, sau khi gả con gái cho hắn, mối quan hệ giữa hai bên sẽ càng trở nên thân thiết, không thể phá vỡ.

Bà ta càng nhìn càng thấy Lý Trạch Vũ vừa mắt.

“Mẹ!” Triệu Như Mộng há miệng thở dốc.

“Nghe mẹ, thằng nhãi đó là một bến đỗ tuyệt vời cho con!” Yêu Cơ khuyên nhủ.

Triệu Như Mộng lặng lẽ liếc Lý Trạch Vũ, khuôn mặt cô ta đỏ bừng, khẽ cau mày. Bởi vì cô ta nhớ lại chuyện Lý Trạch Vũ nhốt cô ta vào lồng sắt múa với hổ vào ngày hôm qua, khi đó cô ta còn nghĩ nếu có cơ hội nhất định sẽ báo thù, vậy mà giờ lại sắp phải gả cho người ta…

Ông trời thật biết cách chơi đùa cô ta!

“Tiểu Lý, cậu đi theo bổn tọa!” Hách Liên Vô Tình vẫy tay, sau đó đi một mình vào trong lều trại.

Lý Trạch Vũ nghênh ngang đuổi theo, khi đi ngang qua người Tả Trung Nhân, hắn cố tình dừng bước rồi nhìn ông ta bằng ánh mắt đầy ẩn ý.

Tả Trung Nhân hiểu chắc chắn Lý Trạch Vũ sẽ không từ bỏ ý đồ, ông ta sợ tới mức tim đập nhanh, mấy giọt mồ hôi to bằng hạt đầu chảy xuống trán.

Trong lều trại.

Hách Liên Vô Tình thản nhiên ngồi trên ghế thái sư, lão ta cũng không thèm mời Lý Trạch Vũ ngồi xuống.

Không sao! Ông không mời tôi ngồi, chẳng lẽ tôi không tự ngồi được?

Lý đại đương gia không hề khách sáo, hồn nhiên coi nơi này như nhà của mình, tuỳ ý ngồi bên cạnh Hách Liên Vô Tình, bắt chéo chân, đồng thời ngậm một điếu thuốc trong miệng.

Rít… Ha…

“Lão Hách, có gì không thể nói trước mặt mọi người mà phải lén lút thế này…”

Phủ Long Chủ.

Tô Cẩn Hoa nghe Long Thanh Phong báo cáo xong thì cau chặt mày, nét mặt vô cùng nghiêm trọng.

Tôn Thành Binh!

Người đứng thứ ba trong phủ Tổng quân, người nắm giữ chức vị quan trọng như vậy lại là người của Vô Tình Thần cung! Lão thật sự không dám tưởng tượng, cả cái nước Hạ to như vậy còn bao nhiêu kẻ quyền cao chức trọng có liên quan tới Vô Tình Thần cung nữa?

Điều tra, xử lý, loại bỏ!

Điều tra nghiêm ngặt, xử lý nghiêm khắc, diệt trừ!

Đây là thái độ của Tô Cẩn Hoa.

“Lão Long, ngoài tôi với ông ra không được để những người khác biết chuyện này, bao gồm cả lão Ninh!”

Không phải Tô Cẩn Hoa không tin tưởng Ninh Trạch Bình, chỉ đơn giản là càng ít người biết đến chuyện này thì mức độ ảnh hưởng sẽ càng nhỏ.

Long Thanh Phong đáp với thái độ trịnh trọng: “Yên tâm, tôi hiểu rõ!”

“Trạch Vũ tới Tái Bắc rồi ư?” Tô Cẩn Hoa quan tâm hỏi.

Long Thanh Phong gật đầu đáp: “Đúng vậy, cậu ấy cố tình dặn tôi quay về báo với ông chuyện này, bảo tôi dẫn người tới phối hợp trong ngoài với cậu ấy. Trước mắt là tóm gọn những thành viên cốt cán của Vô Tình Thần cung, còn mấy con tôm con cá nhỏ kia thì không thoát nổi khí hậu, có thể xử lý từ từ được!”

“Kế hoạch của Trạch Vũ thật hoàn hảo.” Tô Cẩn Hoa vô cùng đồng tình.

“Chỉ có điều…” Long Thanh Phong cau mày, thở dài: “Tôi thật sự không biết nên đưa những ai tới Tái Bắc!”

Ngay cả một đại lão như Tôn Thành Binh cũng là người của Vô Tình Thần cung, ai dám đảm bảo các bộ phận khác không có người nào là của Vô Tình Thần cung đâu? Bao gồm cả Long Tổ!

Ngay cả tổ chức do một tay lão sáng lập, lão cũng không tin.

“Đây không phải chuyện nhỏ, nếu chẳng may người chúng ta dẫn đi có cả mật thám của Vô Tình Thần cung trà trộn vào thì sẽ không bắt được đám phản tặc kia, thậm chí còn rút dây động rừng nữa!” Tô Cẩn Hoa cau chặt mày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK