Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sao Alex lại không rõ, có điều chính ông ta cũng không ngờ nước Mỹ sẽ chẳng thèm nể nang gì mình tới vậy.

“Cha à!” Nalisa lại đổi giọng khuyên nhủ: “Con thấy hay là để anh ấy tới nước mình trốn đi.”

“Hừ!” Alex trợn trừng hai mắt, nhìn dáng vẻ không giống như nói đùa của con gái, vội vàng phẩy tay: “Không cần gọi tên kia tới, chẳng phải hắn là công dân nước Hạ hả, nghĩ cách đưa hắn về nước Hạ là được rồi.”

Quân Đế im hơi lặng tiếng vài năm, vừa tái xuất chưa bao lâu đã hết đắc tội nước Anh, nước Mỹ, rồi cả Thánh Đình! Nghe đồn cái chết của hai trong ba vị thủ tướng có nhiệm kỳ gần nhất bên Nhật Bản đều có liên quan tới Quân Đế đó.

Thử hỏi sao ông ta dám nhận một kẻ rắc rối tới vậy về nước mình chứ!

Ai hiểu cha bằng con gái, sao Nalisa lại không đoán được tâm tư của Alex, thế là khẽ thở dài: “Cha à, cha chỉ nhìn thấy một mặt của vấn đề thôi, nếu cha chịu tìm hiểu anh ấy thì sẽ phát hiện anh ấy là một nhân tài hiếm có đấy.”

Alex liếc mắt, như đang hỏi: Hình như con mới quen hắn chưa được bao lâu mà?

Nalisa bật cười: “Cha nghĩ kỹ lại xem, U Linh Đại Đế tập kết vô số cường giả để đấu với anh ấy, nhưng cuối cùng anh ấy vẫn bình an vô sự, còn U Linh Đại Đế lại ngã xuống, ngoài ra, anh ấy còn dám hiên ngang bắt tiến sĩ Chử đi, chẳng thèm để chúng ta và nước Mỹ vào mắt, tất cả những chuyện này thật sự chỉ vì anh ấy có thực lực cường đại thôi sao?”

Nghe vậy, Alex híp mắt suy nghĩ. Từ trước đến giờ ông ta luôn cho rằng Quân Đế là kẻ tài cao gan lớn, toàn dựa thực lực của bản thân để vượt qua thử thách, nhưng hiện tại, khi nghiền ngẫm kỹ thì có vẻ không đơn giản như vậy.

Đêm đó, lão hòa thượng dương đông kích tây để Quân Đế có thời gian lấy trộm tài liệu về bom thông minh kiểu mới, nhờ đó mà biết được vị trí của tiến sĩ Chử.

Kế tiếp, hắn lại lẻn vào căn cứ quân sự Bozeman, rồi lặng yên không một tiếng động dẫn tiến sĩ Chử đi. Nhưng sau đó, hắn không nôn nóng đưa người rời nước, vì hắn biết bất kể là đường biển, đường bộ hay đường hàng không thì cũng chẳng có đường nào trốn ra khỏi nước Anh, thế nên mới gọi chuyên cơ của Thánh Đình tới, âm thầm mang tiến sĩ Chử rời khỏi đây.

Có thể nói, kế hoạch này vô cùng hoàn hảo, như là thiên y vô phùng!

Cả lần này nữa, rõ ràng điện U Linh đã tập kết rất nhiều cường giả, bày ra thiên la địa võng, cuối cùng vẫn là đưa tay cho người ta trói.

Vậy liệu có phải Quân Đế đã lập được những chiến công hiển hách này chỉ nhờ vào sức mạnh to lớn của mình thôi không?

Câu trả lời là không, vì hắn còn dựa vào cả trí thông minh như quái vật của mình nữa…

Diệt U Linh trước, rồi mới tàn sát sói con.

Hiện giờ U Linh đã chết, nên không thể tiêu diệt Lang Vương, nhưng… chuyện Na Tra náo hải rút gân rồng thì sao có thể bỏ qua cho được!

Sau khi san bằng điện U Linh, quân U Minh lại chia thành từng đợt, đột nhập vào biên giới nước Anh, rồi lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở thành phố Luân Đôn.

Hôm nay, điện Long Thần tàn ác, ngang ngược sẽ bị xóa tên - trích lời Lý Trạch Vũ.

Lang Vương là kiểu người thích náo nhiệt, đương nhiên sẽ không bỏ lỡ màn kịch hay này. Có điều, ngoài miệng thì nói là đến xem trò hay, nhưng thực tế lại kéo nguyên một đội binh mã của điện Lang Nha tới.

Sau khi điện U Linh bị tiêu diệt, Quân Đế tiếp quản kha khá sản nghiệp, tính sơ bộ thì thu về ít nhất cũng phải mấy chục tỷ đô la Mỹ. Có lẽ điện Long Thần không giàu như điện U Linh, nhưng sẽ không kém quá nhiều.

Lang Vương rất hiểu Quân Đế, chỉ cần ra sức giúp hắn rút gân rồng, thì sau khi trận chiến kết thúc, nhất định sẽ được cho một chén canh gân rồng nếm thử.

Sân bay quốc tế Luân Đôn.

Lý Trạch Vũ bước ra khỏi sân bay, Lang Vương cao to lực lưỡng sóng vai đi bên cạnh, thoạt nhìn chẳng khác nào vệ sĩ.

“Két!”

Một chiếc Gallardo màu lam dừng lại trước mặt hai người. Cửa sổ xe hạ xuống, người đẹp ngồi chỗ ghế lái gỡ kính râm, để lộ dung nhan mỹ miều…

Người tới là Nalisa!

Điện Lang Nha vốn nằm trong biên cảnh nước Anh, tuy hiếm khi qua lại với hoàng gia, nhưng cô công chúa nhỏ này vẫn từng có dịp gặp Lang Vương vài lần.

“Công chúa Nalisa, sao cô lại tới đây?” Vừa nói, Lang Vương vừa tựa cả hai tay lên bệ cửa sổ bên chỗ phó lại, nhếch miệng cười đểu: “Hay là cô bỗng nhận ra vô vàn ưu điểm trên người tôi nên quyết định cho tôi một cơ hội theo đuổi cô?”


Nalisa bật cười thành tiếng, trả lời: “Lang Vương à, thật ra tôi rất vui lòng cho ông một cơ hội theo đuổi tôi, điều kiện tiên quyết là ông đừng sợ khi thấy người đàn ông của tôi ghen.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK