Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giữa đắc tội Quân Đế và nước Mỹ, cho dù Thánh Hoàng hồ đồ cũng sẽ không lựa chọn cái sau, cho nên Hắc Lang vừa lái máy bay trực thăng tới Thánh Đình đã bị ngăn lại.

“Xin lỗi.” Kardashian lặp lại lần nữa.

“Không sao, cô đã giúp tôi rất nhiều rồi, chuyện tiếp theo cô đừng quản, giao cho tôi xử lý.”

Cúp điện thoại, Lý Trạch Vũ liếc mắt nhìn Andres và Jacj, trong miệng phun ra một chữ “giết”.

“Quân Đế, tha cho tôi.”

“Đừng…”

“Biu~ biu~”.

Andres và Jacj vừa mới mở miệng, Annie đã không hề do dự đánh nổ đầu hai người.

Lý Trạch Vũ lập tức lại đi tới trước mặt Nemanja.

“Quân Đế, chỉ cần anh có thể tha cho tôi, tôi bằng lòng làm chó của anh.” Nemanja lập tức sợ đến mức không ngừng cầu xin tha thứ.

Đáng tiếc không cần.

Lý Trạch Vũ từ trên cao nhìn xuống hắn ta: “Tôi đã nói tất cả bọn họ đều sẽ chết, mà anh sẽ chết cuối cùng.”

Vừa nói xong, Nemanja không còn cơ hội mở miệng nữa, một tiếng “răng rắc”, cổ đã bị bẻ gãy…

Quân bảo vệ thành Bozeman chính là quân đội tinh nhuệ, chỉ tiếc bọn họ đụng phải đám biến thái quân U Minh này.

Đây không phải một trận chiến, mà là một trận đồ sát phát xích.

Từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc, chưa đến hai tiếng, hơn hai ngàn người bị một đội ngũ chưa tới hai trăm người tiêu diệt.

Từ thế kỷ mới đến nay, chiến tranh lấy ít địch nhiều như vậy chưa từng nghe thấy.

Quân U Minh giẫm lên mặt binh sĩ nước Anh, lần nữa sáng tạo nên chiến tích thần thoại.

Sau khi quốc chủ Alex nghe được tin tức này, một mình hút mấy điếu thuốc ở văn phòng, tâm trạng vẫn chưa thể bình phục lại.

“Andres và Jack đâu?”

“Bọn họ… chết rồi.”

“Lawrence và Nemanja cũng chết rồi?”

“Phải!”

Nghe thuộc hạ báo cáo, lồng ngực Alex phập phồng, hơi thở trở nên dồn dập.

“Hay cho một Quân Đế, hay cho một Quân Đế…” Sắc mặt Alex tái xanh, lẩm bẩm trong miệng.

Tướng quân ngũ tinh Mã Phất Long mở miệng chờ lệnh: “Quốc chủ, để tôi tự thân xuất mã diệt đám cướp kia.”

Nước Anh thua trận như vậy, tất cả mọi người sẽ cho rằng binh lính bọn họ đều là một đám người ô hợp. hoàn toàn biến thành trò cười toàn cầu.

Chỉ có tiêu diệt quân U Minh mới có thể rửa sạch nỗi nhục.

Alex không để ý đến, mà trầm giọng hỏi: “Nalisa đâu?”

Vấn đề này ông ta chậm chạp không dám hỏi, chỉ sợ nghe được tin dữ của con gái.

“Thư ký Nalisa đang trên đường trở về, cô ấy bảo ngài không cần lo lắng.

“Hà…” Cuối cùng nghe được một tin tốt, Alex nhíu mày khẽ thả lỏng.

Chỉ là vì sao Quân Đế không tổn thương Nalisa?

Lẽ nào kiêng kỵ quốc chủ ông ta?

Không thể nào!

Dù soa tên kia luôn là kẻ điên.

“Quốc chủ, dựa theo tin tức tình báo truyền đến, nhóm quân U Minh đã rời khỏi quốc gia chúng ta.” Thống lĩnh tối cao nhất của tổ chức thứ sáu Zidado bẩm báo.

Alex lập tức bình tĩnh hỏi: “Có tra được bọn họ đi đâu không?”


“Có mấy đám người dường như đã xuất phát tới nước Nhật, còn mấy người thì tạm thời chưa phát hiện hướng đi.” Zdado trả lời chi tiết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK