Gutian không đuổi theo, răng nanh trên khoé miệng từ từ rút ngắn lại.
"Cạch!"
Yori bước xuống xe và chất vấn: "Huyết Hoàng, sao ông không đuổi theo?"
Ông ta thấy Gutian chiếm ưu thế thì vui mừng khôn xiết, ai ngờ hai người bất ngờ dừng lại, Gutian cũng trơ mắt nhìn Quân Đế bỏ chạy.
"Thủ tướng Yori, bổn hoàng chỉ phụ trách giết người chứ không chịu trách nhiệm đuổi theo!"
Gutian chỉ nói một câu đã phủi sạch trách nhiệm.
Yori há mồm thở dốc, muốn nói rồi thôi.
Ông ta hiểu suy nghĩ trong lòng Gutian, chẳng qua là Gutian sợ ông ta quá cầu rút ván, sau khi bắt được Quân Đế lại không tuân thủ hứa hẹn mà thôi.
Mặc dù trong lòng Yori rất bất mãn, nhưng sau khi nhìn thấy mạnh của Huyết Hoàng, ý tưởng muốn thu tộc bất tử vào dưới trướng của ông ta càng mạnh mẽ hơn.
"Huyết Hoàng, yêu cầu lúc nãy ông đưa ra tôi sẽ nhanh chóng thực hiện, nhưng tôi cũng hy vọng lần sau khi đụng độ với Quân Đế, ông phải bắt lấy đối phương."
"Không thành vấn đề!"
Gutian vỗ ngực đảm bảo: "Chỉ cần thủ tướng Yori làm cho bổn hoàng hài lòng, bổn hoàng chắc chắn cũng sẽ làm ông vừa ý."
"Tốt nhất là vậy!" Yori gật đầu.
Nửa giờ sau.
Gutian về tới nhà.
Sau khi cửa lớn khép lại, cuối cùng ông ta cũng không kiềm chế được mà phun ra một ngụm máu.
Quản gia Luckassen vội vàng bước tới đỡ ông ta: "Huyết Hoàng đại nhân, ngài bị thương sao?"
Gutian lau khô vết máu trên khoé môi: "Không sao, đi chuẩn bị máu đi, bổn hoàng muốn dùng bữa."
"Vâng." Luckassen lập tức làm theo.
Gutian ngồi trên ghế sofa, sắc mặt càng tái nhợt hơn.
Lúc này đây, ông ta đã không biết dùng từ nào để hình dung sự bàng hoàng trong lòng mình.
Lúc nãy khi giao chiến với Lý Trạch Vũ, ông ta cảm nhận được đối phương vẫn chưa dùng hết sức, vậy mà hắn lại có thể làm ông ta bị thương!
Rốt cuộc tên nhóc Quân Đế này là người thế nào? Sao hắn lại mạnh như vậy chứ!
Cùng lúc đó, sau khi cắt đuôi đám FBI đuổi theo sau lưng, Lý Trạch Vũ hoá trang rồi lái chiếc Haval H9 suốt đêm rời khỏi thành phố New York.
Lúc này, chương điện thoại bất ngờ reo lên.
"Quân Đế, kế hoạch tiến hành đến đâu rồi?" Giọng nói của Alex truyền đến.
Lý Trạch Vũ bĩu môi, tức giận nói: "Lẽ nào ông không biết gì về những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian gần đây sao? Ha ha~ tôi không tin ở thành phố New York không có người đưa tin của ông."
"Được rồi."
Alex cười khổ nói: "Tôi chỉ muốn biết trang kế hoạch của cậu thì bao lâu nữa những kẻ quái vật đó sẽ rời khỏi nước Anh của chúng tôi."
"Không quá hai tháng nữa." Lý Trạch Vũ vô cùng tự tin.
Chỉ cần châm thêm vài mồi lửa lớn nữa, hắn tin chắc lão cáo già Yori sẽ sập bẫy.
Nghe vậy, Alex cười nói: "Vậy tôi cám ơn cậu trước, còn nữa, chỉ cần việc này thành công, tôi sẽ đồng ý gả Nalisa cho cậu."
"Ông chịu nhưng tôi thì chưa, lúc trước ông đã nói sẽ chuẩn bị nhiều của hồi môn... này, này!"
Lý Trạch Vũ chưa kịp nói hết câu đối phương đã tắt máy.
"Mẹ nó!"
Lý đại đương giá tùy tiện vứt điện thoại sang bên cạnh rồi đạp chân ga.