Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên web đen vô cùng hỗn loạn.

Cùng lúc đó, sân bay quân khu Hoàng Thành nước Hạ.

Tô Cẩn Hoa, Ninh Trạch Bình và những lão đại khác kiên nhẫn chờ, vẻ mặt bọn họ đều ngập tràn sự kích động.

Cuối cùng, có một chiếc máy bay trực thăng quân dụng bay từ xa đến, một lát sau, nó đáp xuống vững vàng.

"Rầm!"

Cửa cabin mở ra, Sói đen và Chử Vệ Hoa lần lượt nhảy xuống.

Qua mười mấy tiếng, nhiều lần chuyển hướng, cuối cùng bọn họ cũng về tới nước Hạ.

"Long chủ!"

"Đồng chí Chử Vệ Hoa, chào mừng ông trở lại Tổ quốc!"

Tô Cẩn Hoa đích thân tiến lên bắt tay Chử Vệ Hoa.

Ngày nhớ đêm mong, cuối cùng Chử Vệ Hoa cũng được về với mảnh đất nơi ông ấy sinh ra, trong nháy mắt ông ấy kích động, nước mắt lưng tròng.

Ninh Trạch Bình và các lão đại khác lần lượt bắt tay với Chử Vệ Hoa.

Ngay sau đó Chử Vệ Hoa nói những lời từ đáy lòng: "Long chủ, lần này tôi có thể bình an trở về, may mà nhờ có tiểu đồng chí Lý!"

"Đúng vậy, chúng tôi đều rõ ràng."

Tô Cẩn Hoa gật đầu.

Phải biết rằng nhiệm vụ cứu viện Chử Vệ Hoa lần này, ngay cả Long Thiên Quân cũng không nắm chắc.

Nếu không có Lý Trạch Vũ, có lẽ bọn họ chỉ có thể ôm nỗi hận, từ bỏ cách cứu viện Chử Vệ Hoa.

"Đồng chí Vệ Hoa, sao Trạch Vũ lại không trở về cùng ông?" Ninh Trạch Bình tò mò hỏi.

Nhắc tới chuyện này, hai mắt Chử Vệ Hoa càng đỏ hơn, ông ấy gần như nức nở nói: "Lúc ở Anh, tiểu đồng chí Lý nhường cơ hội chạy trốn cho tôi, sau đó chúng tôi lại bị bên Thánh Đình khống chế..."

Ông ấy kể chi tiết chuyện xảy ra hai ngày hôm nay, nói xong thì ông ấy cũng bật khóc không thành tiếng.

Vẻ mặt mấy người Tô Cẩn Hoa đều rất nghiêm trọng.

Bọn họ có thể cảm nhận được lúc đó Lý Trạch Vũ phải trải qua cục diện nguy hiểm như thế nào qua lời Chử Vệ Hoa nói.

Một chuyến đi xa này, không khác gì đâm đầu vào đầm rồng hang hổ!

"Long chủ, mọi người không cần lo lắng cho đại đương gia, ngài ấy không sao!" Sói đen ở bên cạnh khuyên nhủ.

Mấy người Tô Cẩn Hoa đồng loạt nhìn về phía Sói đen.

"Tiểu đồng chí, sao cậu có thể chắc chắn Trạch Vũ không sao?"

Ninh Trạch Bình nhíu mày hỏi.

Khóe miệng Sói đen nhếch lên một cụ cười nhạt: "Bời vì ngài ấy là Quân Đế!"

...

Nước Mỹ, Nhà Trắng.

Một vài lão đại do Elif cầm đầu bất mãn nhìn Bruce.

Thân là tổng thư ký, Yori không khỏi cười khẩy nói: "Bruce, tình báo viên của chúng tôi vừa báo tin, tiến sĩ Chử đã về nước tới nước Hạ, ông có thể giải thích chuyện này không?"

"Thánh hoàng Gurio người ta liên tục thanh minh, nói tiến sĩ Chử đã bị Lý Trạch Vũ dẫn đi, tại sao ông không tin người ta?"

Trong lòng Elif vốn bất mãn với Bruce, lúc này ông ta không khỏi bỏ đá xuống giếng.

Bruce nhìn mọi người xung quanh, ông ta thở dời: "Lúc đó Quân Đế đã đến sớm hơn tôi một bước, hơn nữa..."

"Hơn nữa Quân Đế nói tiến sĩ Chử vẫn trong tay Thánh Đình, cho nên ông tin?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK