Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy hai người đi, Lang Vương nhìn Lý Trạch Vũ, khóe miệng ông ta nở một nụ cười tà ác, khiến hắn thấy sởn gai ốc.

Tên này thật quá âm hiểm!

Lang Vương thấy rất may mắn khi mình và Lý Trạch Vũ là anh em, nếu có một kẻ thù như vậy, có lẽ ông ta sẽ không ngủ yên giấc.

Ngay lúc đó, một người phụ nữ trưởng thành mặc trang phục công sở bước vào: “BOSS, đã đón bạn của ngài rồi, bây giờ có dẫn họ lên không?”

“Dẫn lên đi.”

Lý Trạch Vũ gật đầu đồng ý.

“Vâng!”

Người phụ nữ cung kính lui ra.

Lang Vương tò mò hỏi: “Ai vậy?”

“Sau này ông sẽ biết.”

Lý Trạch Vũ lấp lửng khiến ông ta tò mò.

Cùng lúc đó.

Cùng với tiếng thang máy mở ra, hai cha con Elif và Ryle chạy ra ngoài với tốc độ nhanh nhất, suýt va phải một ông già mặc đồ đen và hai thanh niên đi ngược lại.

“Chạy nhanh thế, vội đi đầu thai à!”

“Phú Quý, ông già kia có vẻ quen mắt, a... tôi nhớ ra rồi, là chủ tịch Đại hội đồng Mỹ Elif!”

Vật Tương Vong chợt bừng tỉnh.

“Cậu nói gì? Elif?”

Cẩu Phú Quý nghe vậy, lập tức quay người đuổi theo.

Vật Tương Vong có chút bối rối, không biết Cẩu Phú Quý đuổi theo hai người kia làm gì, nhưng vẫn để lại lời nhắn cho ông già áo đen bên cạnh: “Lão Nam, tôi đi xem, ông ở đây chờ đừng đi lung tung!”

Sau đó gã đuổi theo Cẩu Phú Quý.

Nam Cung Thạc ngậm điếu thuốc, hơi lo lắng nói: “Hai người phải nhanh trở về đấy, đám quỷ già đấy nói chuyện ta nghe không hiểu!”

Nơi đất khách quê người, không hiểu ngôn ngữ.

Trong lòng Đại Hộ Pháp rất hoảng sợ!

Một lúc sau.

Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong quay trở lại, tay áo hai người đều xắn lên, vẻ mặt vui vẻ.

“Chúng ta đánh bại lão già kia, sẽ không gây rắc rối cho thiếu gia!”

“Tôi nghe lão gia nói, mấy người do lão già kia cầm đầu muốn bắt thiếu gia, chúng ta thay thiếu gia trút giận, anh ấy vui còn không kịp!”

Qua cuộc trò chuyện với hai người có thể nghe rằng cha con Elif mới từ hang hổ trốn ra không may lại bị hai con sói này chỉnh đốn.

“Ba vị, Boss mời mọi người lên.”

Người phụ nữ mặc trang phục công sở bước ra khỏi thang máy.

“Lão Nam, sắp được gặp thiếu gia, ông thấy phấn khích không?”

“Đương nhiên phải phấn khích nha!”

Lời nói của Đại Hộ Pháp trái với lương tâm.

Ông đây ở nhà đọc báo uống trà, tận hưởng tuổi già, đang yên đang lành phải chạy đến nơi xa xôi như này đánh đánh giết giết, còn hỏi ông đây có phấn khích không!

Phấn khích cái rắm!

“Tinh!”

Cửa thang máy mở ra.

Người phụ nữ dẫn ba người vào phòng.

“Thiếu gia, hu hu hu… cuối cùng cũng gặp lại anh, em nhớ anh quá!”

“Thiếu gia, một ngày không gặp, như cách ba thu, về sau chúng ta đừng xa nhau nữa!”

Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong vừa mới gặp lại đã tranh giành lòng trung thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK