Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật ra mục đích cuối cùng của Hách Liên Vô Tình là lấy được Ngự Long Thần Công từ người Lý Trạch Vũ, nhưng giờ đang có quá nhiều người tập trung ở đây, mà lão ta thì không muốn để quá nhiều người biết đến bí mật này.

“Khuất phục ư? Mẹ nó chứ, ông bớt nói giỡn đi!” Lý Trạch Vũ cười nói với điệu bộ khinh thường.

Hả?

Sắc mặt Hách Liên Vô Tình dần trở nên u ám, khí thế trên người lại bùng lên dữ dội: “Nếu không chịu khuất phục trước bổn tọa thì cậu chỉ có một kết cục thôi, đó là chết!”

“Khuất phục thì có thể đấy, nhưng ông thử nói xem, ông cho tôi được lợi gì?” Lý Trạch Vũ nói với nét mặt nghiêm túc.

Lợi ích ư?

Hách Liên Vô Tình nheo mắt lại: “Vậy cậu muốn cái gì?”

Lý Trạch Vũ cười he he, đang định mở miệng thì lại nghe tiếng “Sư phụ!”

Giây tiếp theo, Tả Trung Nhân tận tình khuyên bảo Hách Liên Vô Tình: “Thằng nhóc này phản nghịch lắm, ngài tuyệt đối đừng tin cậu ta!”

“Mấy lời kỳ chủ Tả nói làm tôi không dám gật bừa.” Yêu Cơ cười khẩy một tiếng: “Thằng nhóc này tuy còn trẻ nhưng lại sở hữu sức mạnh đáng gờm, hơn nữa thân phận cậu ta cũng không phải bình thường. Nếu cậu ta có thể phục vụ cho Thánh Vương thì sẽ chỉ có lợi không có hại với chúng ta!”

“Yêu Cơ nói không sai.” Hách Liên Vô Tình gật đầu.

Chưa tính đến chuyện chiếm lấy Ngự Long Thần Công, lão ta thật sự quan tâm tới tài năng của Lý Trạch Vũ. Nếu có thể sử dụng người như vậy thì chẳng khác nào hổ mọc thêm hai cánh…

“Vậy phải phụ thuộc vào những lợi ích ông có thể mang đến cho tôi rồi nhỉ?”

Được Yêu Cơ chào hàng, Lý Trạch Vũ cũng chuẩn bị sẵn tâm thế để ra giá.

Mọi người nhìn chằm chằm vào Lý Trạch Vũ, ai cũng bội phục vì hắn dám dũng cảm ra điều kiện với Hách Liên Vô Tình!

Chỉ có Tả Trung Nhân là nhìn chằm chằm Lý Trạch Vũ rồi nói: “Sư phụ, mặc dù thằng nhãi này có đồng ý gia nhập vào Thần cung thì cậu ta cũng không trung thành hay thật lòng gì đâu, xin sư phụ suy xét!”

Nếu trong số tất cả những người ở đây có ai đó không hy vọng Lý Trạch Vũ gia nhập vào Vô Tình Thần cung thì người đó chắc chắn là Tả Trung Nhân.

Tất nhiên là chẳng có lý do gì khác cả, chỉ đơn giản là vì Lý Trạch Vũ sỉ nhục ông ta, thậm chí còn giết thuộc hạ số một của ông ta, mối quan hệ giữa hai người chỉ có thể như nước với lửa.

“Con đang dạy ta cách làm việc sao?” Hách Liên Vô Tình trừng mắt nhìn Tả Trung Nhân.

“Đồ nhi không dám!”

Tả Trung Nhân sợ tới mức co rụt cổ lại, ông ta vẫn muốn nói thêm gì đó, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Hách Liên Vô Tình thì chỉ đành nuốt ngược những lời muốn nói vào trong.

“Phó Thánh Vương!” Hách Liên Vô Tình mở miệng thốt ra ba chữ.

Phó Thánh Vương – dưới một người trên vạn người…

Khoảnh khắc ấy, tất cả những người có mặt đều ồ lên.

Hơn mười vị kỳ chủ và Triệu Như Mộng đều tỏ ra sợ hãi, giống như không ai ngờ Hách Liên Vô Tình lại đưa ra một món hời lớn như vậy!

Ngay cả Lý Trạch Vũ cũng không ngờ Hách Liên Vô Tình lại ra tay hào phòng như thế, thẳng thắn hứa hẹn sẽ đưa hắn lên cái ghế phó Thánh Vương. Điều này khiến kế hoạch chào giá mà Lý Trạch Vũ tính toán chết ngay từ lúc còn trong trứng nước.

Điều này không thực tế chút nào!

“Chỉ cần cậu thành tâm phục tùng bổn tọa, cậu sẽ trở thành phó Thánh Vương của Thần cung này!” Hách Liên Vô Tình nhắc lại lần nữa.

Lý Trạch Vũ cau mày: “Để tôi suy xét!”

Bây giờ việc hắn cần làm là kéo dài thời gian, đợi Long Thanh Phong dẫn người dẫn ngựa tới. Nhưng Long Thanh Phong vốn không biết ai là chó săn của Vô Tình Thần cung, một khi kế hoạch bị bại lộ ra ngoài thì mọi thứ sẽ trở nên vô ích hết. Cho nên những người mà họ điều động lần này phải trải qua rất nhiều cuộc sàng lọc, cần phải chọn người đáng tin cậy, cũng vì thế nên thời gian không thể nhanh hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK