Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không ít các cô gái bị ấn tượng bởi thực lực và lòng dũng cảm của Lý Trạch Vũ!

"Thật ồn ào! Thiếu gia của chúng ta là vô địch, sao có thể chết ở nơi này chứ?"

"Bỏ qua cho bọn họ đi, chắc là chưa từng gặp nhiều chuyện đời đó mà!"

Toàn bộ mọi người chỉ có Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong từ đầu đến cuối là không lo lắng, bởi vì bọn họ có niềm tin vô tận đối với Lý Trạch Vũ.

Tề Tiên Nhi che miệng lại, trái tim treo lơ lửng cuối cùng cũng rơi xuống.

Bạch Tố Y cũng không khỏi thở dài nhẹ nhõm.

Mà Cung Nghê Thường đứng một bên tuy rằng sắc mặt không thay đổi nhưng nếu cẩn thận nhìn kỹ có thể thấy trong đôi mắt đẹp của cô ấy có một chút phấn khích như ẩn như hiện!

"Vậy mà không chết, tên này có phải là quái vật không vậy?"

Người thất vọng nhất không ai khác là Trương Bách Khâm.

"Tả Thiên Thu, dám chơi xấu trước mặt lão đây, hôm nay tôi sẽ không tha cho ông!"

Đạo sĩ Vân Trung giận dữ đã lao đến võ đài, chuẩn bị lập tức ra tay.

"Chờ đã!"

Lý Trạch Vũ mở miệng ngăn ông lại.

Đạo sĩ Vân Trung dừng chân lại, quay đầu nhắc nhở: "Ta đang giúp đệ đấy!"

"Đệ biết, nhưng mà thực sự không cần thiết!"

Lý Trạch Vũ từ chối lòng tốt của đối phương.

Trán Tả Thiên Thu thấm đầy mồ hôi lạnh, ông ta nuốt nước bọt nói: "Tôi, tôi nhận thua!"

Bất cứ ai cũng thấy được ông ta không phải là đối thủ của Lý Trạch Vũ, muốn nhận thua xin tha.

"Hiện tại mới chịu nhận thua thì trễ rồi!"

Sau khi Lý Trạch Vũ nói xong, kiếm Trường Thiên trong tay quét ngang bổ ra một chiêu trảm xuống mặt đất, trong nháy mắt có một luồng kiếm khí vô hình tiếp cận Tả Thiên Thu!

"Không!"

Tả Thiên Thu kinh hãi muốn tránh đi, nhưng đã quá muộn rồi.

"Roẹt!"

Kiếm khí vô hình lập tức chặt đứt chân ông ta.

"Aaaaa!"

Tiếng kêu đau đớn như quỷ khóc sói gào vang lên.

Dưới võ đài, các đệ tử của phái Thanh Thành do Lục Hoành cầm đầu không biết nên đi lên giải cứu sư phụ hay bỏ mặc mọi thứ mà lập tức chạy trốn khỏi nơi này.

Ngay khi họ rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan thì đã có người thay họ đưa ra quyết định.

"Đệ tử Tiêu Dao Cung nghe lệnh!"

Lý Trạch Vũ chĩa Trường Thiên Kiếm trong tay vào đám người phái Thanh Thành: “Giết hết bọn chúng, không để sót một ai!”

"Tuân lệnh thưa sư thúc tổ!"

Bạch Tố Y vung tay lên, dẫn theo chúng đệ tử xông qua chém giết.

Sư thái Diệt Tình tháong suy nghĩ một lúc rồi ra lệnh theo: "Các đệ tử Nga Mi nghe lệnh, đi giúp Tiêu Dao Cung một tay!"

Cách đây không lâu, Lý Trạch Vũ đã giúp phái Nga Mi thoát khỏi rắc rối, tuy bọn họ không có năng lực đưa than ngày tuyết nhưng dệt hoa trên gấm thì vẫn có thể.

Đám đệ tử của phái Thanh Thành vốn không phải là đối thủ của đệ tử Tiêu Dao Cung, bây giờ lại có thêm đệ tử của phái Nga Mi gia nhập, trong nháy mắt bọn họ bị đánh đến mức không thể chống đỡ nổi.

Mà lúc này đạo sĩ Bạch Ngọc âm thầm liếc nhìn đạo sĩ Thanh Phong một cái, ông ấy lập tức hiểu ra.

"Đệ tử Đạo môn nghe lệnh, đi giúp Tiêu Dao Cung và phái Nga Mi một tay, bắt lấy đám xấu xa phái Thanh Thành!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK