Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoà thượng Đức Trí triệu tập một trăm đệ tử tinh anh, trong đó có Thập Bát La Hán, Tam Thập Lục của viện Đạt Ma.

Một đám người đầu bóng loáng đi đến đảo Thiên Đường.

Gần như cùng lúc đó.

Hai thánh địa Đạo môn, Tiêu Dao cung cũng đều điều động hơn một trăm đệ tử tinh anh, muốn đi tìm lại công lý cho sư thúc thay sư phụ bọn họ.

Không chỉ có vậy, các đại phái Nga Mi, Hoa Sơn, Không Động cũng đều hưởng ứng hiệu lệnh của minh chủ võ lâm.

Rạng sáng, hơn một ngàn nhân sĩ võ lâm lục đục đến sông Thương Lan.

Khi tin này truyền đến đảo Thiên Đường, cả người Cung Vô Địch tê rần...

Cung Nghê Thường như ngồi trong đống lửa.

Cô ấy nghĩ rằng Lý Trạch Vũ

李君夜

Lý Trạch Vũ

sẽ trả thù, nhưng không ngờ cuộc trả thù sẽ đến đến nhanh như vậy, nhanh đến mức hai cha con cô ấy còn chưa nghĩ ra cách đối phố.

“Tam đại thánh địa, các đại phái trong võ lâm, nghe nói còn có binh sĩ với súng ống đầy đủ, ngay cả xe tăng và máy bay đều có...”

Người đàn ông đang bẩm báo thấy ánh mắt Cung Vô Địch trống rỗng, có khả năng bị nhồi máu não bất cứ lúc nào, thế là hắn ta không dám nói tiếp.

Cung Nghê Thường đỡ cha cô ấy dậy, nói: “Cha ơi, tới nước này thì chỉ có thể giao đồ ra.”

Dĩ nhiên có rất nhiều người hướng tới việc trường sinh bất lão, thế nhưng nếu mạng sống mà cũng không có thì mọi thứ đều là phù du.

“Không được!”

Cung Vô Địch lấy lại tinh thần, thái độ kiên định lạ thường: “Phải liều mạng với bọn họ, đảo Thiên Đường chúng ta đứng vững mấy trăm năm nên không dễ bị bắt nạt như vậy!”

Cho dù đối phương có nhiều người, cao thủ nhiều như mây, nhưng nơi này là địa bàn của ông ta, dựa vào việc hiểu rõ hoàn cảnh địa lý để tự tay sắp xếp huyền cơ cho bọn họ, trên đời này bất kỳ thế lực nào cũng khỏi phải nghĩ đến việc tuỳ tiện gặm cục xương này.

“Cha, chúng ta đấu không lại Lý Trạch Vũ.”

Cung Nghê Thường còn muốn khuyên ngăn.

Cung Vô Địch khoát tay ngăn cản nói: “Ý cha đã quyết, Nghê Thường con đừng nói nữa.”

“Ôi...”

Cung Nghê Thường thở dài, đột nhiên cảm thấy biết vậy chẳng làm.

Nếu như tối hôm qua cô ấy đưa Cốt Cầm cho Lý Trạch Vũ thì sẽ không xảy ra tình trạng như vậy.

“Truyền lệnh xuống, tất cả mọi người trong đảo hãy sẵn sàng cho trận chiến, giết chết toàn bộ những người muốn lên đảo cho tôi!”

Cung Vô Địch thể hiện thái độ hống hách.

Vì hướng tới 'Trường sinh bất lão', ông ta có ý chí mạnh mẽ để bẻ tay anh hùng thiên hạ.

“Ầm ầm!”

Nhưng mà đúng lúc này, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.

Sắc mặt Cung Vô Địch bất ngờ thay đổi: “Đã xảy ra chuyện gì? Động đất à?”

“Đảo chủ!”

Một người đàn ông trẻ tuổi chạy vào trong, ôm quyền bẩm báo: “Có người ném bom vào đảo chúng ta...”

“Ầm ầm! Ầm ầm...”

Hắn ta còn chưa dứt lời thì tiếng nổ vang lên liên tục.


Trên đảo Thiên Đường có không ít phụ nữ và trẻ nhỏ, bọn họ mới thấy chiến tranh ở trên TV, đây là lần đầu tiên bọn họ trải qua chuyện này trong hiện thực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK