Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đắc tội tam đại thánh địa thì có khả năng sẽ phải chết, nhưng nếu đắc tội Lý Trạch Vũ thì sẽ không phải chỉ là cái chết đâu!

Rất có khả năng toàn bộ tông môn sẽ bị diệt vong!

Đệ tử của Đạo môn nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ hiện trường, đạo sĩ Thanh Phong đích thân đi sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho người đến từ các phái.

“Lần này chúng ta kiếm lời được tổng cộng bốn trăm triệu ba nghìn tám trăm năm mươi vạn!”

“Tính cả số tiền lần trước có được ở núi Thương Nam là khoảng hai tỷ nữa!”

“Nếu lão gia và lão thái gia mà biết thiếu gia kiếm được tiền thì nhất định sẽ cho rằng tổ tiên đang hiển linh!”

Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong mỗi người nói một câu.

Lý Trạch Vũ ngồi im ngậm điếu thuốc, không thèm quan tâm đến lời họ nói.

Dù sao bây giờ chỉ cần hắn đồng ý thì với sự trợ giúp của khoa học kỹ thuật Vân Dương, hắn hoàn toàn có thể trở thành người giàu nhất nước Hạ.

Trong mắt hắn, tiền chỉ là một con số, hắn thật sự không có tí hứng thú nào!

“Cốc cốc cốc.” Tiếng gõ cửa vang lên.

“Ai đấy!”

Cẩu Phú Quý vừa hỏi vừa đi mở cửa.

Một nữ đệ tử của Đạo môn diện mạo thanh tú đứng ở ngoài cửa.

“Khụ khụ!”

Cẩu Phú Quý lập tức sửa sang lại quần áo, ra vẻ khách khí nói: “Em gái có việc gì không?”

“Chưởng giáo của chúng ta cho mời thiếu hiệp Lý, xin hỏi Lý thiếu hiệp có đang rảnh không?”

Thái độ của nữ đệ tử cực kỳ khách khí.

Nghe xong, Cẩu Phú Quý lập tức thất vọng, thuận miệng gọi một câu: “Thiếu gia, có người tìm anh này!”

Biết được đạo sĩ Thanh Phong tìm mình, Lý Trạch Vũ không khỏi tò mò nên đã đi theo nữ đệ tử tới đại điện Chân Võ.

Lúc này bên trong đại điện chỉ có bốn người.

Đạo sĩ Vân Trung ngồi ở chủ vị.

Đạo sĩ Bạch Ngọc và đạo sĩ Thanh Phong đang ngồi ở hai bên đại điện.

Ngoài ra còn có một người đứng phía sau đạo sĩ Thanh Phong.

Đó chính là người quen cũ của Lý Trạch Vũ, Trương Bách Khâm!

“Lý thiếu hiệp, mời ngồi!”

Đạo sĩ Vân Trung đích thân đứng dậy chào đón.

Đạo sĩ Bạch Ngọc và đạo sĩ Thanh Phong thấy sư phụ đứng dậy thì đương nhiên cũng không dám ngồi im, lập tức đứng dậy chào hỏi cùng.

Lý Trạch Vũ chắp tay về phía ba người, khách khí nói: “Các vị tìm tôi có việc gì?”

Khi nói chuyện hắn cũng không khách khí, lập tức ngồi vào ghế cạnh chủ tọa của đạo sĩ Vân Trung.

“Ha ha...”

Đạo sĩ Vân Trung không hề có chút bất mãn nào, cười nhạt hỏi: “Bần đạo là người thẳng thắn, không thích lòng vòng, có mấy vấn đề muốn hỏi Lý thiếu hiệp, mong được Lý thiếu hiệp chỉ giáo!”

“Ồ?”

Lý Trạch Vũ híp hai mắt lại, trầm ngâm nói: “Ông muốn hỏi cái gì?”

“Nghe nói Lý thiếp hiệp và cung chủ Tiêu Dao Cung - Ngọc Phượng Hoàng xuất thân từ cùng một giáo phái, không biết việc này có phải sự thật không?”

Đạo sĩ Vân Trung dần trở nên khẩn trương.


Lý Trạch Vũ nhíu mày, nói: “Chuyện này đâu phải bí mật gì, Ngọc Phượng Hoàng chính là sư tỷ của tôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK