Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chứng kiến cảnh này, Diệp Khuynh Thành cảm thấy da đầu tê dại, bịt mắt không dám nhìn thẳng.

Ả tóc vàng hoàn toàn không thèm để ý đến sự sống chết của đồng bọn, lách người qua hòng tiếp tục chạy trốn.

“Bụp!”

Phất trần của đạo sĩ Vô Trần dễ dàng quấn quanh cổ người phụ nữ tóc vàng.

“Tiền bối, giữ người sống!”

Khi đạo sĩ Vô Trần định hạ đòn sát thủ, Diệp Khinh Nhu vội vàng lên tiếng khuyên can, tóc vàng mới may mắn sống sót.

Nhưng, tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha. Đạo sĩ Vô Trần nhấc chân đạp xuống, người phụ nữ tóc vàng lập tức ôm bụng nằm co quắp trên đất, đau đớn đến mức con ngươi suýt lòi ra ngoài.

“A, có chuyện gì vậy!”

Lý Trạch Vũ ung dung bước tới.

“Tiểu tử tới đúng lúc lắm, đám ngoại quốc này dám làm hại vợ của con, may mà vi sư có mặt kịp thời, bằng không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng không thể tưởng tượng nổi!”

Đạo sĩ Vô Trần mở miệng giải thích.

Nghe nói đám người nước ngoài này dám làm hại Diệp Khuynh Thành, ánh mắt Lý Trạch Vũ đùng đùng sát khí, “Thế còn giữ lại làm gì, làm thịt luôn đi!”

“Cô bé kia đòi giữ người sống, để dễ tìm ra kẻ giật dây đằng sau!”

Đạo sĩ Vô Trần chỉ vào Diệp Khinh Nhu.

Lý Trạch Vũ xua tay, nói: “Không cần đâu, bản thân con có thể tra rõ ngọn ngành!”

Dứt lời, hắn bất ngờ vươn hai tay ra, liên tiếp đấm hai quyền lên cổ ả tóc vàng và gã mũi lõ.

“Rắc rắc!” hai tiếng.

Hai người kia không kịp mở miệng cầu xin tha tội, chết ngay lập tức.

“Cô không sao chứ?”

Trước tiên, Lý Trạch Vũ đưa tay đỡ Diệp Khinh Nhu vẫn còn dính máu đầy miệng đứng dậy.

“Tôi không sao!”

Diệp Khinh Nhu cảm thấy ấm áp vô cùng.

Lý Trạch Vũ đằng đằng sát khí cất giọng nói: “Sư phụ, người đưa hai cô ấy rời khỏi đây trước đi, để con thu dọn tàn cuộc ở chỗ này!”

Đạo sĩ Vô Trần không dây dưa làm gì, ông vẫy tay với hai cô gái: “Đi thôi, vi sư đưa các cô đi ăn bún ốc.”

Lát sau, trong phòng làm việc chỉ còn một mình Lý Trạch Vũ.

Đầu tiên, hắn lấy điện thoại ra liên hệ với Long Thiên Quân tới đây dọn dẹp, sau đó lại bấm gọi một dãy số quốc tế.

“Huy động toàn thể quân U Minh lên đường, tôi muốn diệt sạch điện Long Thần…”

“Quân U Minh” chỉ là một đội quân nhỏ chưa tới hai trăm người, mới xuất hiện và tung hoành trong thế giới ngầm từ ba năm trước.

Không ai biết rõ danh tính của các thành viên, bởi vì bọn họ đều đeo một kiểu mặt nạ thống nhất mỗi khi lên đường làm nhiệm vụ.

Năng lực chiến đấu của đội quân nhỏ này đặc biệt mạnh mẽ, từ khi thành lập đến nay đã trải qua vô số lần chinh chiến nhưng chưa bao giờ gặp được đối thủ xứng tầm. Do đó, bọn họ được mệnh danh là “đội quân thần thoại”.

Có thể nói, bất cứ người nào bị quân U Minh nhắm đến cũng sẽ phải chìm trong ác mộng cả ngày lẫn đêm.

Bởi lẽ cái chết không còn xa nữa!

Tuy nhiên, vào nửa năm trước, đội quân này đã lặng lẽ mai danh ẩn tích, mãi tới tối nay, đội quân thần bí này mới xuất hiện trở lại.

Hơn nữa vừa xuất hiện đã tạo nên động thái rất rầm rộ.

Quân U Minh công khai tuyên bố trên web đen rằng trong vòng một tháng sẽ quét sạch điện Long Thần, không chừa một ai.

Thông tin này làm thế giới ngầm sôi sục hẳn lên.

Mặc dù Long Đế đã chết nhưng điện Long Thần vẫn luôn là thế lực đáng gờm mà bất cứ kẻ nào cũng không dám coi thường. Ngược lại, quân U Minh cũng là biểu tượng thần thoại bất bại!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK