Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thế thì sao? Nơi này chính là đảo Thiên Đường!"

Cung Vô Địch không hề sợ hãi.

Nơi này là địa bàn của ông ta, cao thủ đầy rẫy. Cho dù thực lực của Lý Trạch Vũ mạnh tới đâu chăng nữa, một khi tiêu hao năng lực thì chỉ có cái chết!

Cung Nghê Thường gật đầu, thở dài: "Dù thế nào anh ta cũng từng cứu mạng cha, nếu không tới mức hết cách thì tốt nhất không nên trở mặt."

"Nói thế nào cũng không thể giao đồ ra được, nếu thằng nhóc đó dám làm căng thì đừng trách chúng ta không khách sáo."

"Trường sinh bất lão..."

Trái tim Cung Vô Địch đập loạn xạ.

Thấy vậy, vẻ mặt Cung Nghê Thường trở nên phức tạp.

Một lát sau, hai cha con họ đi tới trước mặt Lý Trạch Vũ.

Cung Vô Địch tỏ ra vui vẻ chào đón, nói: "Lý thiếu hiệp, khiến cậu phải chờ lâu rồi."

"Không sao."

Lý Trạch Vũ nâng tay lên, ra hiệu: "Bây giờ có thể giao đồ ra được chưa?"

Ặc...

Cung Vô Địch muốn nói lại thôi, sau đó liếc mắt nhìn về phía con gái.

Cung Nghê Thường lên tiếng tỏ rõ thái độ: "Lý thiếu hiệp, ngài Brandy không bảo tôi đưa đồ cho anh."

"À..."

Lý Trạch Vũ nhún vai, cười khẩy: "Ý của cô là, hồi nãy tôi chờ lâu như vậy chỉ tốn công?"

Bầu không khí lại trở nên căng thẳng.

"Lý thiếu hiệp, cậu chữa khỏi hỏa độc cho tôi nên tôi và toàn bộ đảo Thiên Đường này luôn ôm lòng cảm kích với cậu, chỉ cần là chuyện tôi có thể làm được thì xin Lý thiếu hiệp cứ nói. Có điều..."

Nói tới đây, Cung vô địch nheo mắt lại, thái độ hơi bất mãn: "Cái loại chuyện cướp đồ kiểu này, tôi khuyên Lý thiếu hiệp không nên làm."

Ý tứ trong lời nói rất rõ ràng.

Cậu chữa hết bệnh cho tôi, tôi có thể cho cậu chỗ tốt. Nhưng cậu dám cướp đồ của chúng tôi thì đừng trách chúng tôi không niệm tình xưa.

"Cung đảo chủ nói sai rồi, tôi nói cướp đồ khi nào?"

Lý Trạch Vũ cười khẩy: "Tôi nói không chỉ một lần, Brandy và tôi là anh em, là hắn bảo tôi tới đây lấy đồ về. Chỉ có các người cứ liên tục không chịu phối hợp."

"Ngài Brandy không báo với tôi."

Cung Nghê Thường đứng bên cạnh lập tức bổ sung.

Khóe miệng Lý Trạch Vũ hơi nhếch lên: "Bởi vì hắn không có cách nào báo với hai người cả."

Hả?

Cung Nghê Thường và Cung Vô Địch quay sang nhìn nhau, trên mặt tràn đầy thắc mắc.

Lý Trạch Vũ bật cười, nói tiếp: "Bởi vì người anh em của tôi đã chết, vậy nên không có cách nào báo với hai người cả."

Brandy đã chết rồi?

Sắc mặt Cung Nghê Thường thay đổi, kinh hãi hỏi: "Thực lực của ngài Brandy mạnh như vậy, lại còn có thân thể dũng mãnh của tộc Bất Tử nữa, dù trên đời có người đánh bại được ngài ấy đi chăng nữa, chỉ cần ngài ấy muốn trốn thì gần như không một ai có thể ngăn cản được cả!"

Lúc đầu khi cô ấy tới bán đảo Granville gặp phải Brandy, cô ấy chỉ biết người này có địa vị trong tộc Bất Tử. Ngoài ra lần đó cô ấy dẫn theo rất nhiều thủ hạ, vậy mà trong tình huống đó mọi người liên thủ vẫn không thể chạm được vào ống tay áo của Brandy.


Qua đó có thể xác định thực lực của Brandy sánh ngang với cường giả cảnh giới Thiên Nhân ở phương đông!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK