Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong chớp mắt, một đôi cánh tay ôm lấy cô thật chặt.

“Ngạc nhiên không, bất ngờ chứ?”

Giọng Lý Trạch Vũ vang lên.

Ngân Hồ phì cười, “Quân Đế, anh không tin tưởng tôi à?”

“Không phải là tôi không tin cô, chỉ là tôi không muốn xảy ra chuyện bất trắc.”

Khi nói, Lý Trạch Vũ siết chặt vòng ôm hơn.

Chuyến này hắn dẫn các Võ giả nước Hạ đến Nhật Bản vì hai mục đích.

Thứ nhất là thay mặt Ngân Hồ giải quyết Kawasaki Ichiryu. Thứ hai là moi được một số bí mật giữa Trấn Nam Vương và Kawasaki Ichiryu từ chính miệng ông ta trước khi tiễn đối phương lên đường.

Kawasaki Ichiryu không hổ là đệ nhất cao thủ Hợp Khí Đạo, chỉ qua một chốc đã giao thủ với Nam Cung Thạc được hơn mười chiêu nhưng không hề có dấu hiệu thua trận.

Ngược lại, Nam Cung Thạc mới đầu chiếm thế thượng phong nhưng dần dần, dường như bị đối phương nhìn thấu chiêu thức, bị rơi xuống thế bất lợi.

“Bịch!”

Vừa mới đánh được mười mất chiêu, Kawasaki Ichiryu đã tìm ra cơ hội, xoay người đá cho Nam Cung Thạc phải lùi về sau vài bước.

“Vô sỉ!”

Nam Cung Thạc phẫn nộ tột độ, lại tấn công đối thủ.

Kawasaki Ichiryu một lần nữa tận dụng thân pháp mạnh mẽ của mình để tránh, thanh katana trong tay cũng đồng thời lướt ngang qua chân đối phương; càn quét một cách bá đạo.

“Xoạt!”

Nam Cung Thạc lách mình sang một bên, tránh khỏi lưỡi dao, sau đó lăng không, in lại dấu giày cỡ bốn mươi hai lên mặt Kawasaki Ichiryu.

“Đồ ngu kia!”

Kawasaki Ichiryu giận sôi máu.

Nam Cung Thạc chiếm ưu thế, không chịu buông tha, tiếp tục lăng không, tiện đà vung chân đá trúng Kawasaki Ichiryu.

“Bịch bịch!”

“Xoẹt!”

Kawasaki Ichiryu hùng hổ lùi lại vài bước, một lần nữa vung đao lên chém liên tiếp mấy nhát.

Thấy đối thủ hầm hầm xông lên, Nam Cung Thạc không lùi mà còn sấn tới.

Thanh đao trong tay Kawasaki Ichiryu nhanh đến mức khiến người ta hoa mắt chóng mặt, dường như nó đang biến ra hàng loạt ảo ảnh tiếp nối nhau.

Nam Cung Thạc bất cẩn bị trúng một đao, cũng may phản xạ của ông ta đủ nhanh nhẹn, đánh một chưởng ép đối phương phải lùi lại.

“Vèo vèo!”

Đôi bên đồng thời ngừng chiến.

Kawasaki Ichiryu giơ thanh katana trong tay lên, làm tư thế của kẻ chiến thắng: “Đao pháp của lão phu từng tiêu diệt vô số cường giả, hôm nay ông sẽ trở thành vong hồn dưới đao của tôi!”

“Chỉ bằng tên nhãi nhà mi?”

Nam Cung Thạc thét một tiếng đinh tai, định nhào lên tiếp.

“Tiểu Nam!”

Lý Trạch Vũ bỗng cất tiếng gọi.

Nghe vậy, Nam Cung Thạc dừng bước, không giấu nổi vẻ khó hiểu.

“Đừng lãng phí thời gian nữa, để bổn giáo chủ lên cho.”

Lý Trạch Vũ thong thả cởi chiếc áo khoác dính đầy máu tươi xuống đất, chiếc áo sơ mi bên trong vốn có màu trắng tinh nhưng nhuốm màu đỏ máu từ lâu, cởi từng cái một.

Chẳng mấy chốc, vóc dáng vạm vỡ kia lộ ra trước mắt mọi người.

Ngay cả Nam Cung Thạc cũng phải sửng sốt, nhìn chằm chặp vào thân hình chi chít sẹo của Lý Trạch Vũ.


Cảnh này làm ông ta hết sức ngạc nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK