Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lý Trạch Vũ, hôm nay mày tự tin thái quá rồi!”

Ni cô Tuệ Vân cao giọng hô: “Tất cả đều xuất hiện đi!”

“Vèo vèo vèo...”

Mấy chục bóng người lao lên từ phía dưới, ai ai cũng mặc đồ đen che kín mặt.

Lý Trạch Vũ khinh thường cười, nói: “Chỉ dựa vào mấy quả dưa khô, táo nứt này mà cũng đòi giết tao?”

“Khẩu khí thật lớn!”

“Không biết sống chết...”

Hai giọng nói khinh miệt cùng vang lên.

Ngay sau đó từ hai phía có hai cái bóng đen bay vút đến.

Tốc độ rất nhanh, bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng, vừa nhìn đã biết là cao thủ của cao thủ!

“Lý Trạch Vũ, có tiền bối Độc Cô và tiền bối Gia Cát ra tay, đêm nay mày chắc chắn sẽ phải chết...”

“Đoàng!” Tiếng súng đột nhiên vang lên.

Ni cô Tuệ Vân còn chưa kịp nói xong thì giữa trán bà ta đã xuất hiện một cái lỗ máu, ngay sau đó chậm rãi ngã xuống đất.

Trong phút chốc, đồng tử Hỏa Phượng co rụt lại.

“Vù vù vù!”

Khắp bốn phía trên ngọn núi có vô số bóng người xuất hiện, đếm kỹ lại thì có thể có khoảng ít nhất một đến hai trăm người.

“Ông đây thích đấu một với một nhưng chúng mày lại cứ thích đánh theo nhóm, muốn bắt nạt vì ông đây không có ai, đúng không?”

Lý Trạch Vũ vung tay khinh miệt đám người trước mắt.

“Đoàng đoàng...”

Từng Thiết Ngưu lập tức hạ lệnh nổ súng.

“Thằng nhóc thối này lại dám không nói đạo nghĩa giang hồ!”

“Mau tránh ra...”

Độc Cô Thiên Thu và Gia Cát Phù Vân vừa kinh vừa giận.

Bọn họ không lo lắng Lý Trạch Vũ sẽ dẫn người tới, nhưng đối phương vậy mà lại vác súng lên vai, đạn đã lên nòng, thật sự quá thể đáng!

Trong khoảnh khắc, Hỏa Phượng ngay lập tức lăn ra né viên đạn, cũng không biết là do hấp tấp hay thế nào mà cô ta lại lăn đến trước mặt Lý Trạch Vũ.

“Sư... Sư thúc tổ, đây là hiểu lầm!”

“Răng rắc!”

Lý Trạch Vũ đột nhiên bóp gãy hai tay của Hỏa Phượng.

Người còn muốn giãy giụa.

“Răng rắc!”

Tiếp tục là tiếng xương tan vỡ.

Tứ chi của Hỏa Phượng đã đứt, trong miệng phát ra tiếng kêu rên thống khổ: “A A!”

Từng Thiết Ngưu dẫn quân áp chế hỏa lực, đừng nói đến việc cứu Hỏa Phượng, đến cả bản thân mình Độc Cô Thiên Thu và Gia Cát Phù Vân cũng khó bảo toàn.

“Sư thúc tổ, tha... Tha cho tôi!”

“Tôi, tôi có nỗi khổ riêng!”

Hỏa Phượng liều mạng muốn giải thích.

Nhưng Lý Trạch Vũ - người ghét kẻ phản bội nhất cuộc đời này sao có thể dễ dàng bỏ qua cho cô ta?

“Nói đi, đám người Bạch Tố Y đang ở đâu?”

Lý Trạch Vũ lạnh giọng hỏi.

“Tôi không biết... Bọn họ bị người của đại hộ pháp mang đi rồi!”

“Sư thúc tổ, tôi có nỗi khổ riêng, tha cho tôi đi mà...”

“Răng rắc!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK