Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai mẹ con bốn mắt nhìn nhau, sau đó ôm lấy nhau.

"Mẹ ơi, con sai rồi!"

"Không sao không sao, sau này con đừng tái phạm là được."

Thấy một màn như vậy, Lý Trạch Vũ không hề đi lên quấy rầy, biết điều lựa chọn rời đi.

"Lý Trạch Vũ!"

Đúng lúc này, Triệu Như Mộng nhẹ nhàng đẩy Yêu Cơ ra, từ phía sau đuổi tới.

Lý Trạch Vũ xoay người nhìn lại: "Còn có việc gì sao?"

Dường như Triệu Như Mộng đã lấy lại dũng khí, hỏi: "Anh... Anh... Trước đó anh gọi em là bà xã, là nhận em rồi đúng không?"

Hả...

Lý Trạch Vũ hơi ngẩn ra, vốn định nói rằng 'Chỉ là lời nói đùa mà thôi, thật sự không đảm đương nổi', nhưng khi nhìn thấy đôi mắt mong chờ của Triệu Như Mộng thì không khỏi cười khẽ, nói: "Đương nhiên là nhận thật rồi, chúng ta đã bái đường rồi mà!"

"Hì hì!"

Triệu Như Mộng nở nụ cười.

"Nhớ kỹ lời trước đó anh nói, anh sẽ chọn ngày đến thăm em."

Trước khi rời đi Lý Trạch Vũ không quên nhắc nhở Triệu Như Mộng một câu như vậy.

"Hừ!"

Vẻ mặt của Triệu Như Mộng đang vui vẻ bỗng dưng nghiêm mặt, xoay người muốn đi.

Lý Trạch Vũ cũng thả người nhảy lên máy bay trực thăng nhưng lại không định về nhà mà là muốn đến đảo Thiên Đường một chuyến...

Đảo Thiên Đường.

Biết Lý Trạch Vũ tới, Cung Vô Địch đích thân dẫn theo con gái là Cung Nghê Thường

宫霓裳

Cung Nghê Thường

đi đón tiếp.

"Lý thiếu hiệp!"

"Lý thiếu hiệp!"

"Chào Cung đảo chủ, chào người đẹp!"

Lý Trạch Vũ chào hỏi vài câu với hai cha con Cung Vô Địch xong thì được dẫn vào trong chủ đường.

Hầu nữ bưng ra vài tách trà Long Tỉnh loại hảo hạng.

"Nếu năm ngoái không nhờ Lý thiếu hiệp chữa khỏi hỏa độc cho tôi thì chỉ sợ năm nay tôi và cậu không có cơ hội gặp được nhau rồi."

Trong lời nói của Cung Vô Địch còn mang theo lòng biết ơn.

Lý Trạch Vũ không những chữa khỏi hỏa độc trong người ông ta mà còn dẫn đầu xông vào Thiên Quan, giúp ông ta tra ra được kẻ phản bội luôn ẩn náu bên cạnh mình!

"Cung đảo chủ khách sáo quá."

Lý Trạch Vũ không ra vẻ, trái lại còn biểu đạt cảm xúc trong lòng ra: "Hành y cứu giúp người là trách nhiệm và thói quen người hành nghề y chúng tôi."

"Lý thiếu hiệp, cậu rất đỉnh!"

Cung Vô Địch giơ ngón tay cái lên.

Tuy rằng Cung Nghê Thường đứng cạnh không nói gì, nhưng ánh mắt khi nhìn Lý Trạch Vũ lại tràn ngập kính trọng.

Sau vài câu chào hỏi, Cung Vô Địch ra lệnh cho thuộc hạ của mình đi chuẩn bị một bữa tiệc tối phong phú.

Thịnh tình khó chối, Lý Trạch Vũ đành phải cung kính không bằng tuân mệnh.

"Nghê Thường, mau mời Lý thiếu hiệp thêm vài ly đi."

Cung Vô Địch nháy mắt với con gái.


Khuôn mặt nhỏ nhắn của Cung Nghê Thường đỏ bừng, sau đó nâng ly lên nói: "Lý thiếu hiệp, tôi mời anh một ly."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK