Mục lục
Cuồng Long Vượt Ngục – Diệp Lâm (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thất gia!” Đầy tớ thấy là ông ta thì không dám lỗ mãng, sôi nổi lùi ra.

Thất gia nhà họ Ngô – Ngô Lục Thất là anh trai ruột của Thiên Cơ Tử.

Bảy đứa con trai nhà họ Ngô được đặt tên theo thứ tự từ một đến bảy.

Thiên Cơ Tử đứng thứ sáu tên là Ngô Lục Lục.

“Ngô Nhạc!” Ngô Lục Thất vừa dẫn đám người Ngô Nhạc đi vào trong vừa nói: “Ông vừa mới nhận được điện thoại của ông nội cháu, nói là phái cháu về chia gia sản.”

“Ơ…” Nghe vậy, Ngô Nhạc sửng sốt, không ngờ ông nội mình nói chuyện thẳng thắn như vậy.

“Hầy, ông nội cháu sợ cháu ngại, không lên tiếng được, nên gọi điện thoại về nhà báo với các ông một tiếng.” Ngô Lục Thất tức giận đến mức dậm chân: “Lão Lục thật là… chính mình không có mặt mũi về nhà, lại phái một đứa nhỏ về nhà đòi gia nghiệp? Đúng là buồn cười!”

Ngô Nhạc có chút chột dạ nói: “Ông nội Thất, ông xem cháu làm được không?”

“Ha ha…” Ngô Lục Thất cười nói: “Nếu nhà họ Ngô chỉ còn lại ông và ông nội cháu thì ông sẽ không giành với cháu.”

“Nhưng mà…” Ngô Lục Thất đổi giọng, nói tiếp: “Hiện giờ bên trên còn năm người nữa kìa.”

“Mấy ông anh ăn thịt người không nhả xương của ông sẽ để cho cháu thuận lợi lấy gia sản hả? Bọn họ không nạo cháu một lớp là đã không tệ rồi!”

Nghe vậy, Ngô Nhạc cũng nhớ đến vài ông nội khác, không nhịn được mà rụt đầu, cho rằng khả năng được chia gia sản là gần như bằng không.

“Lại đây, để ông tính thử cho cháu!” Lúc này, Ngô Lục Thất lấy ra mấy đồng tiền cổ, nói: “Để xem lần này cháu có mấy phần thắng, chia được bao nhiêu tiền.”

Có lẽ đây chính là thói quen của người nhà họ Ngô, gặp chuyện gì cũng thích tính toán.

“Dạo này ông mới nghiên cứu ra một phương pháp gọi là ‘Chiếm Kim’, xác suất chính xác từ chín phần mười trở lên, cháu có muốn thử hay không?”

Lúc bọn họ đang nói chuyện, một ông cụ lại đi tới: “Tiểu Nhạc về rồi hả?”

“Ông cả muốn gặp cháu, vào nhà hết đi.”

Ngô Lục Thất nghe vậy thì không nói nhiều nữa, ra hiệu cho Ngô Nhạc tự chúc mình may mắn đi.

“Haizz, xin lỗi anh Diệp.” Ngô Nhạc xin lỗi Diệp Lâm: “Vốn định dẫn anh đến nhà chơi, nào ngờ mới tới là gặp mấy chuyện không vui rồi…”

Ngô Nhạc không định vừa về nhà là nói chuyện phân gia. Có điều cậu ta không ngờ là ông nội mình làm trước hết rồi.

“Không sao.” Diệp Lâm nói: “Nếu cần giúp đỡ thì nói một tiếng.”

Ngô Nhạc cười khổ nói: “Haizz, chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, tôi tự mình giải quyết là được rồi.”

Đoàn người nhanh chóng đi vào sảnh chính.

Các vị làm chủ nhà họ Ngô đã có mặt đầy đủ.

Bảy anh em nhà họ Ngô, người nào cũng có sở trường riêng, nhưng không ai phục ai, cả nhà họ Ngô lúc nào cũng trong trạng thái tan rã.

Thiên Cơ Tử mệt mỏi với nội đấu gia tộc, hàng năm lang thang bên ngoài, nhắm mắt làm ngơ.

Hiện giờ Thiên Cơ Tử Ngô Lục Lục muốn phân gia, đám anh em khác dễ gì chịu cho Thiên Cơ Tử được như ý muốn?

Quả nhiên, đám người Ngô Nhạc vừa mới ngồi xuống, lão đại Ngô Lục Nhất liền dẫn đầu làm khó dễ Ngô Nhạc.

“Tiểu Nhạc, ông nội cháu đâu? Sao không về gặp bọn ông?” Ngô Lục Nhất lạnh lùng hỏi.

“Ông nội cháu có việc cần làm…” Ngô Nhạc tìm bừa một cái cớ: “Vừa lúc cháu cùng bạn có việc ở gần đây nên về nhà chơi một chuyến.”

“Về nhà chơi hả? Ha ha…” Ngô Lục Nhị hừ lạnh: “Về nhà tranh gia sản thì đúng hơn!”

Bốp!

Ngô Lục Tam đập mạnh lên bàn một cái, nổi giận: “Tao nói cho mày biết, tiền nhà họ Ngô bọn tao, chúng mày đừng mong lấy đi đồng nào!”

“Đúng vậy!” Ngô Lục Tứ nói: “Tiền nhà họ Ngô chỉ để cho người nhà họ Ngô dùng, chúng mày đừng mong lấy đi đồng nào!”


“Lão Lục muốn phân gia, người có thể đi, nhưng tiền không thể!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK