Mục lục
Cuồng Long Vượt Ngục – Diệp Lâm (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dường như là đang đợi anh lên tiếng cho hổ phù trong tay mình.

Đối mặt với sự nghi ngờ của mọi người, Diệp Lâm mỉm cười, mặt mày bình tĩnh.

Sau đó, anh bình tĩnh ấn nút cơ quan trên hổ phù để mở trận pháp trong đại doanh Ung Châu.

Trong phút chốc, vài cột sáng bắn lên bầu trời.

Một luồng lực lượng tràn đầy khí thế lan tràn khắp toàn trường, giống như là gõ vang trống trận đánh thức ba trăm nghìn quân Ung Châu.

Tất cả các tướng sĩ đều sôi trào nhiệt huyết, ý chí chiến đấu dâng cao, thực lực tăng gấp mấy lần nhờ tác dụng của trận pháp.

Còn những người khác ở trong trận pháp, nhất là mười nghìn tông sư nước ngoài, bị trận pháp ảnh hưởng, mất hết ý chí chiến đấu, nảy sinh lòng nhút nhát, chỉ nhìn thôi đã thấy sợ.

Mặc kệ anh là thiên quân vạn mã, binh doanh ở nơi nào, thì nơi đây đều sẽ là vùng cấm, không một ai dám đặt chân nửa bước.

Đây chính là hiệu quả khủng bố của trận pháp thiên cấp trong mỗi một doanh chiến thần đóng quân ở các nơi trên Cửu Châu.

Và trận pháp thiên cấp chỉ có thể khởi động bằng hổ phù.

Từ sau khi chiến thần Ung Châu trước đây mất tích một cách khó hiểu, đã rất nhiều năm rồi doanh trại chưa mở trận pháp thiên cấp.

Thanh Môn nước ngoài dám công khai mà dẫn mười nghìn tông sư làm trời làm đất ở đây chính là vì tin chắc rằng Ung Châu đã là rắn mất đầu nhiều năm, không cần phải kiêng dè.

Có điều, bọn họ không ngờ rằng qua vài năm, trận pháp thiên cấp lại khởi động lần nữa.

Ba trăm nghìn quân Ung Châu giống như là hùng sư bị đánh thức, tiếng gầm vang dội cả núi rừng.

Trong nhất thời, toàn trường trở nên nghiêm nghị trang trọng, tràn đầy sát khí.

Ba trăm nghìn quân ở trong lẫn ngoài đại doanh, người mặc giáp đen mũ đen, đen nghìn nghịt một mảnh, giống như thần binh trời giáng, lại giống như dãy núi kéo dài, vũ khí san sát, nhìn không đến cuối.

“Trở lại rồi…”

“Cái loại cảm giác này… cuối cùng cũng trở lại rồi…”

Giờ phút này, Tôn Kính Phàm đứng đầu tám kỵ cực kì kích động, không nhịn được mà rơi nước mắt.

Đã bao nhiêu năm rồi không thấy được người có thể triệu tập ba trăm nghìn quân.

Khi hổ phù xuất hiện, trận pháp thiên cấp mở ra lần nữa.

Ba trăm nghìn quân lập tức tập hợp xong.

Giờ phút này, Diệp Lâm không cần phải chứng minh bất cứ điều gì nữa.

Trong lòng tất cả các tướng sĩ đều có một niềm tin vững chắc rằng: Chiến thần chúng tôi đã trở lại!

“Quân Ung Châu đâu!”

Diệp Lâm cầm hổ phù lớn giọng gọi.

“Có mạt tướng!!!”

Ba trăm nghìn đại quân gào lên, tiếng vọng cửu tiêu, rung chuyển đất trời.

Tám kỵ Ung Châu lập tức quỳ một gối, đôi tay ôm quyền, kích động nói: “Mạt tướng cung nghênh chiến thần!”

Bịch!

Sau khi thấy một màn khiến người ta sợ hãi kia, Hàn Mộc Xuân không biết là bị dọa sợ hay là bị tiếng hét của ba trăm nghìn đại quân làm cho giật mình, tóm lại đều là miệng sùi bọt mép, đôi mắt nhắm lại, ngất xỉu.

Bên kia, một trong ba đầu sỏ của Thanh Môn là Phùng Vô Tật cũng rất chấn động.


Mình lại đi ra Thiên Sát Lệnh với một vị chiến thần Đại Hạ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK