Giờ đây.
Ông Diệp hoàn toàn choáng váng khi đối mặt với những bằng chứng không thể chối cãi trước mặt.
Vốn dĩ ông ta tưởng rằng âm mưu bí mật của mình với tứ đại gia tộc sẽ không ai biết được.
Tất nhiên, để có thể quay lại, ông ta phải chịu trả giá, nếu không ai sẽ giúp ông ta chứ?
Nhưng ông ta không ngờ rằng thỏa thuận họ ký riêng tư lại bị công khai trước mặt mọi ngư
"Để tôi xem!"
Các trưởng lão của nhà họ Diệp lần lượt bước tới kiểm tra hợp đồng, phát hiện ra đó quả thực là chữ viết tay của ông Diệp và chữ ký của bốn gia tộc còn lại.
Nhìn thấy điều này, các trưởng lão nhà họ Diệp vừa bằng hoàng, vừa tức giận.
Ban đầu, họ ủng hộ sự trở lại của tộc trưởng cũ.
Nhưng sau khi nhìn thấy thỏa thuận sỉ nhục gia tộc này, các trưởng lão đều nổi giận.
Nếu điều này thực sự xảy ra, nhà họ Diệp chẳng khác nào nhượng lại quyền lực, chặt mất một cánh tay, tổn thất không thể đo lường được, ảnh hưởng sẽ rất sâu rộng.
"Ông Diệp, sao ông có thể ký một thỏa thuận như vậy chứ?”
"Đúng vậy, đây không phải là phản bội nhà họ Diệp chúng ta sao?"
"Cho dù muốn trở về cũng không cần dùng thủ đoạn thấp kém như vậy!
"Ha ha, quá nhiên là ông cháu, hai ông cháu các người không phá nát nhà họ Diệp thì không vừa lòng sao?"
Trước những câu hỏi chất vấn từ người trong gia tộc, ông Diệp hoảng sợ đến mức đầu óc có chút choáng váng, hồi lâu không nói được lời nào.
Mọi người trong bốn gia đình còn lại cũng bàng hoàng và bối rối, tự hỏi ai đã tiết lộ thỏa thuận này?
Hơn nữa, thật trùng hợp là nó lại rơi vào tay Diệp Lâm, điều này lại càng phiền toái hơn!
Như mọi người đều biết, sư phụ thứ ba mươi của Diệp Lâm là hacker hàng đầu thế giới, là một vị thần trong thế giới ảo.
Dù là máy tính hay điện thoại di động, mọi biện pháp phòng thủ đối với anh ta đều vô dụng.
Anh ta dường như có một chìa khóa chính để truy cập Internet và có thể ra vào tùy ý cũng như xem quyền riêng tư của bất kỳ ai.
Kể từ khi Diệp Lâm trở lại, mọi hành động của cả nhà họ Diệp đều nằm trong sự kiểm soát của anh
Âm mưu bí mật của họ đương nhiên không thể thoát khỏi tầm mắt của Diệp Lâm
Ngay sau đó, Diệp Lâm lại lấy ra thêm mấy tấm ảnh, phân phát cho mọi người có mặt,
Bức ảnh ghi lại cuộc gặp riêng giữa ông Diệp và bốn đại gia tộc còn lại.
Nhìn thấy bức ảnh này, không chỉ nhà họ Diệp mà cả bốn đại gia tộc kia cũng đều sửng sốt.
Trong mơ họ cũng chưa bao giờ nghĩ Diệp Lâm lại có được những bức ảnh này?
Là ai đã bí mật chụp những bức ảnh này và chụp. từ khi nào?
“Cái này.." Ông Diệp hoàn toàn chết lặng.
"Nếu không muốn người khác biết thì đừng có làm"
Diệp Lâm lạnh lùng nói: " Ông sẵn sàng vì lợi ích của mình mà phản bội lợi ích của gia tộc, vậy ông có tư cách gì để làm người đứng đầu gia tộc này?"
"Ông mới đúng là tội đồ!”
"Tôi sẽ vĩnh viễn trục xuất ông ra khỏi gia tộc, ông còn có gì để bào chữa nữa không?"
Đây là một bằng chứng thép!
Đối mặt với những câu hỏi hùng hồn của Diệp Lâm, từng lời nói dường như xuyên thủng tâm lý phòng thủ của ông Diệp.
"Mày, mày, mày..."
Ông Diệp không thể nói lại, miệng lắp bắp, phun ra một ngụm máu rồi ngất đi vì tức giận.
Thấy vậy, mọi người trong nhà họ Diệp cũng không hề thương hại người đàn ông này, vẻ mặt đều vô cùng nghiêm nghị
Suy cho cùng, ông ta đáng thương nhưng cũng đáng hận!
Kẻ nào rao bán lợi ích của gia tộc đều là kẻ phản bội, bị mọi người trong nhà họ Diệp vứt bỏ.
Lúc này, ông Tiền và những người khác đều tỏ ra khó xử.
Họ không ngờ rằng màn kịch này sẽ kết thúc như vậy.
Họ vốn muốn được phân chia miếng bánh thơm ngon này, nhưng cuối cùng lại hao quân tổn tướng.
Nếu mất đi quân cờ là ông Diệp thì họ sẽ không thể kiểm soát nhà họ Diệp được nữa.
"Hừ! Cho dù ông Diệp nhờ chúng tôi giúp đỡ và phân chia một số lợi ích cho gia tộc chúng tôi thì cũng là điều bình thường thôi
ái này gọi là thà cắt tay còn hơn chết ngắc? Như vậy còn hơn để nhà họ Diệp các người tiếp tục chìm nghỉm và phá sản hoàn toàn, phải không nào?”
Nhìn thấy những bãng chứng không thể chối cãi, ông Tiền không còn bào chữa nữa mà bắt đầu thích sự cần thiết phải làm như vậy.
Nghe vậy, người nhà họ Diệp cũng cảm thấy có lý.
Muốn trách cũng chỉ có thế trách Diệp Lâm đã kích động nội chiến gia tộc, tạo cơ hội cho thế lực khác lợi dụng.
"Diệp Lâm, cậu vốn không có năng lực chống đỡ gia tộc này, cậu nên ngoan ngoãn cút ra ngoài đi!”
"Nhà họ Diệp sắp xong đời trong tay cậu rồi, cậu còn có lá gan đuổi ông nội của cậu đi sao?"
"Tôi muốn xem sau khi bị chúng tôi cấm vận hoàn toàn, cậu sẽ làm thế nào để phá vỡ tình thế!
Ông Tiền tỏ vẻ hách dịch.
Ông chủ nhà họ Chu cũng cười nhạo: "Đừng hy vọng vào thương hội mới của cậu nữa, chắng có ai thèm vào đâu, cũng chỉ là thứ vô dụng mà thôi
"Cứ chờ phá sản đi, hahaha...."
Tuy đã sử dụng công nghệ để vạch trần âm mưu của năm gia tộc nhưng trước hiện thực tàn khốc, Diệp Lâm vẫn rơi vào thế bị động, bị người đứng đầu của bốn gia tộc kia cười nhạo.
"Ai nói thương hội mới của tôi không có người?” Lúc này Diệp Lâm nhìn thời gian, cũng sắp đến giờ rồi “Ngay sau đây, tôi sẽ cho các ông xem thương hội mới của tôi có thể thay thế thương hội cũ của các ông như thế nào!"
“Muốn thay thế chúng tôi?”
Nghe vậy, bốn gia trưởng nhìn nhau, càng cười lớn hơn.
Cứ như thể họ vừa nghe được một câu chuyện cười hay nhất trong cuộc đời mình.
Triệu Thiên Thông thậm chí còn ôm bụng cười sằng sặc.
"Dựa vào một thương hội mới chỉ có vài người mà muốn thay thế chúng tôi ư?"
“Đúng là châu chấu đá voi, nực cười!"
Ông Diệp hoàn toàn choáng váng khi đối mặt với những bằng chứng không thể chối cãi trước mặt.
Vốn dĩ ông ta tưởng rằng âm mưu bí mật của mình với tứ đại gia tộc sẽ không ai biết được.
Tất nhiên, để có thể quay lại, ông ta phải chịu trả giá, nếu không ai sẽ giúp ông ta chứ?
Nhưng ông ta không ngờ rằng thỏa thuận họ ký riêng tư lại bị công khai trước mặt mọi ngư
"Để tôi xem!"
Các trưởng lão của nhà họ Diệp lần lượt bước tới kiểm tra hợp đồng, phát hiện ra đó quả thực là chữ viết tay của ông Diệp và chữ ký của bốn gia tộc còn lại.
Nhìn thấy điều này, các trưởng lão nhà họ Diệp vừa bằng hoàng, vừa tức giận.
Ban đầu, họ ủng hộ sự trở lại của tộc trưởng cũ.
Nhưng sau khi nhìn thấy thỏa thuận sỉ nhục gia tộc này, các trưởng lão đều nổi giận.
Nếu điều này thực sự xảy ra, nhà họ Diệp chẳng khác nào nhượng lại quyền lực, chặt mất một cánh tay, tổn thất không thể đo lường được, ảnh hưởng sẽ rất sâu rộng.
"Ông Diệp, sao ông có thể ký một thỏa thuận như vậy chứ?”
"Đúng vậy, đây không phải là phản bội nhà họ Diệp chúng ta sao?"
"Cho dù muốn trở về cũng không cần dùng thủ đoạn thấp kém như vậy!
"Ha ha, quá nhiên là ông cháu, hai ông cháu các người không phá nát nhà họ Diệp thì không vừa lòng sao?"
Trước những câu hỏi chất vấn từ người trong gia tộc, ông Diệp hoảng sợ đến mức đầu óc có chút choáng váng, hồi lâu không nói được lời nào.
Mọi người trong bốn gia đình còn lại cũng bàng hoàng và bối rối, tự hỏi ai đã tiết lộ thỏa thuận này?
Hơn nữa, thật trùng hợp là nó lại rơi vào tay Diệp Lâm, điều này lại càng phiền toái hơn!
Như mọi người đều biết, sư phụ thứ ba mươi của Diệp Lâm là hacker hàng đầu thế giới, là một vị thần trong thế giới ảo.
Dù là máy tính hay điện thoại di động, mọi biện pháp phòng thủ đối với anh ta đều vô dụng.
Anh ta dường như có một chìa khóa chính để truy cập Internet và có thể ra vào tùy ý cũng như xem quyền riêng tư của bất kỳ ai.
Kể từ khi Diệp Lâm trở lại, mọi hành động của cả nhà họ Diệp đều nằm trong sự kiểm soát của anh
Âm mưu bí mật của họ đương nhiên không thể thoát khỏi tầm mắt của Diệp Lâm
Ngay sau đó, Diệp Lâm lại lấy ra thêm mấy tấm ảnh, phân phát cho mọi người có mặt,
Bức ảnh ghi lại cuộc gặp riêng giữa ông Diệp và bốn đại gia tộc còn lại.
Nhìn thấy bức ảnh này, không chỉ nhà họ Diệp mà cả bốn đại gia tộc kia cũng đều sửng sốt.
Trong mơ họ cũng chưa bao giờ nghĩ Diệp Lâm lại có được những bức ảnh này?
Là ai đã bí mật chụp những bức ảnh này và chụp. từ khi nào?
“Cái này.." Ông Diệp hoàn toàn chết lặng.
"Nếu không muốn người khác biết thì đừng có làm"
Diệp Lâm lạnh lùng nói: " Ông sẵn sàng vì lợi ích của mình mà phản bội lợi ích của gia tộc, vậy ông có tư cách gì để làm người đứng đầu gia tộc này?"
"Ông mới đúng là tội đồ!”
"Tôi sẽ vĩnh viễn trục xuất ông ra khỏi gia tộc, ông còn có gì để bào chữa nữa không?"
Đây là một bằng chứng thép!
Đối mặt với những câu hỏi hùng hồn của Diệp Lâm, từng lời nói dường như xuyên thủng tâm lý phòng thủ của ông Diệp.
"Mày, mày, mày..."
Ông Diệp không thể nói lại, miệng lắp bắp, phun ra một ngụm máu rồi ngất đi vì tức giận.
Thấy vậy, mọi người trong nhà họ Diệp cũng không hề thương hại người đàn ông này, vẻ mặt đều vô cùng nghiêm nghị
Suy cho cùng, ông ta đáng thương nhưng cũng đáng hận!
Kẻ nào rao bán lợi ích của gia tộc đều là kẻ phản bội, bị mọi người trong nhà họ Diệp vứt bỏ.
Lúc này, ông Tiền và những người khác đều tỏ ra khó xử.
Họ không ngờ rằng màn kịch này sẽ kết thúc như vậy.
Họ vốn muốn được phân chia miếng bánh thơm ngon này, nhưng cuối cùng lại hao quân tổn tướng.
Nếu mất đi quân cờ là ông Diệp thì họ sẽ không thể kiểm soát nhà họ Diệp được nữa.
"Hừ! Cho dù ông Diệp nhờ chúng tôi giúp đỡ và phân chia một số lợi ích cho gia tộc chúng tôi thì cũng là điều bình thường thôi
ái này gọi là thà cắt tay còn hơn chết ngắc? Như vậy còn hơn để nhà họ Diệp các người tiếp tục chìm nghỉm và phá sản hoàn toàn, phải không nào?”
Nhìn thấy những bãng chứng không thể chối cãi, ông Tiền không còn bào chữa nữa mà bắt đầu thích sự cần thiết phải làm như vậy.
Nghe vậy, người nhà họ Diệp cũng cảm thấy có lý.
Muốn trách cũng chỉ có thế trách Diệp Lâm đã kích động nội chiến gia tộc, tạo cơ hội cho thế lực khác lợi dụng.
"Diệp Lâm, cậu vốn không có năng lực chống đỡ gia tộc này, cậu nên ngoan ngoãn cút ra ngoài đi!”
"Nhà họ Diệp sắp xong đời trong tay cậu rồi, cậu còn có lá gan đuổi ông nội của cậu đi sao?"
"Tôi muốn xem sau khi bị chúng tôi cấm vận hoàn toàn, cậu sẽ làm thế nào để phá vỡ tình thế!
Ông Tiền tỏ vẻ hách dịch.
Ông chủ nhà họ Chu cũng cười nhạo: "Đừng hy vọng vào thương hội mới của cậu nữa, chắng có ai thèm vào đâu, cũng chỉ là thứ vô dụng mà thôi
"Cứ chờ phá sản đi, hahaha...."
Tuy đã sử dụng công nghệ để vạch trần âm mưu của năm gia tộc nhưng trước hiện thực tàn khốc, Diệp Lâm vẫn rơi vào thế bị động, bị người đứng đầu của bốn gia tộc kia cười nhạo.
"Ai nói thương hội mới của tôi không có người?” Lúc này Diệp Lâm nhìn thời gian, cũng sắp đến giờ rồi “Ngay sau đây, tôi sẽ cho các ông xem thương hội mới của tôi có thể thay thế thương hội cũ của các ông như thế nào!"
“Muốn thay thế chúng tôi?”
Nghe vậy, bốn gia trưởng nhìn nhau, càng cười lớn hơn.
Cứ như thể họ vừa nghe được một câu chuyện cười hay nhất trong cuộc đời mình.
Triệu Thiên Thông thậm chí còn ôm bụng cười sằng sặc.
"Dựa vào một thương hội mới chỉ có vài người mà muốn thay thế chúng tôi ư?"
“Đúng là châu chấu đá voi, nực cười!"