Mục lục
Cuồng Long Vượt Ngục – Diệp Lâm (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rốt cuộc thì ông ta cũng là cao thủ dùng kiếm, và kiếm pháp Hoa Sơn của bọn họ cũng nổi tiếng thiên hạ.

Với kiến thức và hiểu biết của ông ta về kiếm, ông ta thế mà lại nhìn không thấu một kiếm vừa rồi của Diệp Lâm.

Dường như một kiếm kia hội tụ hết sở trường của hàng trăm nhà, cái thứ gì cũng có, còn mơ hồ có bóng dáng kiếm thuật Hoa Sơn, khiến ông ta rất ngạc nhiên.

Ông ta thầm nghĩ: Cậu ta… học từ ai vậy? Rốt cuộc cậu ta là thần thánh phương nào?

Lúc này, sau cơn chấn động và nghẹn lời, Lữ Đạo Hiên – quan chủ Bạch Vân Quan tằng hắng một tiếng, tuyên bố ngay trước mặt mọi người.

“Diệp Lâm… thắng!”

Lữ quan chủ vừa tuyên bố xong, hiện trường vốn dĩ đang im lặng lập tức bùng nổ, xôn xao ồn ào, hoàn toàn sôi trào.

“Long Vương… thắng?”

“Long Vương đại nhân uy vũ!”

Đám người Long Môn từ chấn động chuyển sang vui mừng, lập tức hoan hô như sấm dậy.

Tuy rằng bọn họ khá là tin tưởng Long Vương, nhưng mà bọn họ cũng không ngờ rằng Long Vương lại thuận lợi thắng được trận chiến đầu tiên.

Long Vương chỉ ra hai kiếm là có thể dứt khoát lưu loát mà kết thúc trận đấu.

Thật sự là ghê gớm quá đi!

“Long Vương… đúng là khó lường mà!” Đám cấp dưới Hắc Long cảm thán liên tục.

Một bên khác, hai ông cháu môn Bặc cổ võ, một người vui vẻ hoan hô, một người chỉ cười chứ không nói.

“Ông nội, ông đúng là tính toán như thần! Thằng nhãi người thường kia thắng kìa, thật sự là khó tin mà! Chúng ta phát tài rồi!”

Vừa rồi anh ta làm theo lời của ông nội, lấy hết tiền bạc trên người đi cược Diệp Lâm. Với tỷ lệ hiện giờ, số tiền của anh ta tăng lên ít nhất một trăm lần.

“Trời ạ, thế mà lại có đồ ngu đi cược thằng nhãi kia thắng?”

Có người bị thua sạch túi, ngạc nhiên mà nhìn về phía hai ông cháu thắng cược, vừa ngạc nhiên lại vừa ghen ghét.

Mấu chốt là người là cược thắng, anh ta có muốn cãi cũng không cãi lại được!

“Suỵt, anh nói nhỏ một chút, không muốn sống nữa hả?”

Lúc này, có người nhận ra hai ông cháu kia là ai, vội vàng bụm miệng bạn mình lại.

“Anh biết người ta là ai không mà dám nói năng lỗ mãng?”

“Bọn họ cũng là cổ võ giả, còn là người của năm môn!”

“Nếu tôi không đoán sai thì ông cụ kia là đại năng Thiên Cơ Tử môn Bặc, nổi tiếng tính toán như thần, xem quẻ bói toán, tinh thông âm dương, biết trước tương lai!”

Thiên Cơ Tử, môn Bặc, một trong năm môn?

“Thảo nào người ta thắng cược! Hóa ra là đã sớm tính ra được thắng thua!”

Trong nhất thời, cả đám dân cờ bạc đều sáp lại gần hai ông cháu, định cược theo hai ông cháu.

“Thưa Thiên Cơ Tử đại nhân, xin hỏi trận tiếp theo ông cược ai vậy? Chúng tôi đều cược theo ông hết!”

Ông cụ cười ha ha nói: “Người khác tham lam anh sợ hãi, người khác sợ hãi anh tham lam!”

“Tiếp tục cược người trẻ tuổi họ Diệp đi!”

Được rồi!

Đám dân cờ bạc sôi nổi đổi sang cược Diệp Lâm.

Trong nhất thời, số người cược Diệp Lâm tăng mạnh, từ lúc ban đầu chưa đến một phần, tới bây giờ đã tăng lên hơn ba phần.

“Trời ạ! Đám người kia điên rồi hả?”

“Bọn họ cho rằng thằng nhãi họ Diệp sẽ thắng hai trận liên tiếp hả?”

“Kỳ tích và vận may không thể nào nghiêng về phía Diệp Lâm mãi được!”

Đa số người vẫn không chịu tin tưởng sự thật, cho rằng Diệp Lâm thắng trận vừa rồi là vì may mắn.


Nếu đánh thêm một trận nữa thì Diệp Lâm chắc chắn sẽ thua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK