"Ngày tuyển chọn chiến thần tháng sau chính là ngày chết của cậu!“
Trong một đêm, Thanh Môn hải ngoại đã điều động mọi lực lượng có thể điều động, chĩa mũi kiếm vào Diệp Lâm.
....
Còn một bên, chợ đen Đông Hải.
Sau khi Hoàng Kim Bưu trốn thoát trở lại Đông Hải, anh ta làm theo lời dặn dò của Diệp Lâm, chuẩn bị những báu vật trời đất cho anh ta, mặc dù rất nhiều dược liệu trong danh sách rất hiếm, nhưng chợ đen thông qua các mối quan hệ và các kênh rộng rãi, vẫn miễn cưỡng có thể đáp ứng được.
Sẽ không có vấn đề gì lớn để tập hợp được đủ các dược liệu trong danh sách trước cuối tháng.
Sau khi giải quyết xong những chuyện vặt vãnh này, Hoàng Kim Bưu cũng không nhàn rồi, lại lập tức đến thăm hỏi một ông chủ lớn nào đó ở Đông Hải - đó mới chính là một trong những cao thủ thực sự đằng sau thị trường chợ đen!
Âu Dương sơn trang.
Tọa lạc trên một hòn đảo xinh đẹp ở Đông Hải.
Hoàng Kim Bưu cho thuyền cập bến, mang theo quà tặng bước lên đảo.
Sau khi thông báo một tiếng, thậm chí đến chủ nhân thực sự cũng không gặp được.
Người gặp Hoàng Kim Bưu là quản gia của nhà họ Âu Dương.
"Có chuyện gì!? Quản gia mặc một bộ veet chỉnh tề, đeo kính gọng vàng, sau tròng kính có ánh sáng lạnh lẽo, dường như không ai dám nói dối trước ánh nhìn của anh ta.
“Chợ đen gặp phải một chút rắc rối..” Hoàng Kim Bưu nói về những khó khăn mà anh ta gặp phải gần đây, "Ngay cả Thiên Phạt cũng khó đối phó với tiểu tử đó..."
Tổ chức Thiên Phạt là một tổ chức côn đồ được chợ đen nuôi để đối phó với những kẻ thù tiềm tàng trên thị trường chợ đen.
Còn ông Thạch, đã là một trong những cao thủ hàng đầu của tổ chức Thiên Phạt rồi, kết quả là bị tên tiểu tử họ Diệp đó iếm chém chết.
Nhớ lại cảnh tượng đó, Hoàng Kim Bưu vẫn bất giác run lên, lo sợ tên tiểu tử họ Diệp đó sẽ đến giết mình bất cứ lúc nào.
Trong khoảng thời gian rất dài trong tương lai, Diệp Lâm sẽ trở thành cơn ác mộng của Hoàng Kim Bưu, khiến anh ta không thể ngủ yên.
"Ừm... Người này, tôi cũng có nghe nói qua một chút..." Quản gia cũng có nghe nói về Diệp Lâm.
Dù sao trong khoảng thời gian này danh tiếng Diệp Lâm đang nổi lên, muốn không biết cũng khó.
“Nếu Thiên Phạt không đối phó được tiểu tử này, vậy thì hãy phái tổ chức sát thủ thế giới thực đằng sau Thiên Phạt đi!"
"Tôi sẽ liên lạc người của Diêm Vương Điện ra tay!"
Nghe thấy Diêm Vương Điện, Hoàng Kim Bưu vui mừng khôn xiết
Diêm Vương Điện này là chỉ nhánh của Tổ chức sát thủ thế giới ở Đại Hạ, tập hợp tất cả những sát thủ và thích khách tinh nhuệ.
Bất kể là tông sư võ đạo hay thuật pháp chân nhân, một khi bị Diêm Vương Điện nhằm tới, thì 90% là chết!
"Vậy thì làm phiền quản gia đại nhân rồi!" Hoàng Kim Bưu khiêm tốn cảm ơn, "Có những sát thủ hàng đầu trong Diêm Vương Điện ra tay, nhất định sẽ không có chuyện gì xảy ra."
"Nhưng cũng xin hãy nói với Diêm Vương Điện một tiếng, tiểu tử này rất lợi hại, thực lực của anh ta e là cao hơn tông sư Hóa cảnh, vẫn mong bọn họ có thể phái đi những người tỉnh nhuệ thật sự!”
Quản gia nói: " Yên tâm đi, cái gì mà Hóa cảnh với không Hóa cảnh? Ngay cả Chiến Thần, bọn họ cũng đã ám sát thành công, huống chỉ là một kẻ vô danh!? Đây không phải là chuyện mà loại cặn bã chiến ngũ như cậu có thể lo lắng!"
"Vâng vâng vâng..." Hoàng Kim Bưu liên tục gật đầu, cảm thấy có chứt xấu hổ, cũng cảm thấy mình đang lo chuyện bao đồng.
Người ta là sát thủ chuyên nghiệp đương nhiên sẽ có đánh giá chuyên nghiệp hơn, còn cần một người bình thường như mình đưa ra kế sách?
"Gòn có chuyện gì nữa không?" Quản gia lại hỏi.
"Ơ.." Hoàng Kim Bưu suy nghĩ một chút, sau đó đưa ra những bảo vật mà Diệp Phong muốn, cùng với danh sách, "Vậy tôi có chuẩn bị cho anh ta nữa không?"
"Anh ta nói nếu trước cuối tháng mà không chuẩn bị cho anh ta và gửi đến Yến Kinh, tháng sau anh ta sẽ đến Đông Hải tìm tôi!"
Hoàng Cẩm Bưu không khỏi run rẩy khi nghĩ đến Diệp Lâm có thể sẽ tới tìm mình.
Quản gia nhìn lướt qua danh sách, cười lạnh nói: "Tiểu tử đó không sống nổi qua cuối tháng đâu, cậu sợ cái gì? Gửi cho hắn quả rắm!”
"Đều là đồ tốt, không cần gửi tới Yến Kinh, trực tiếp gửi đến cho tôi đi."
Hoàng Kim Bưu nghe vậy, hận không thể tự tát mình hai cái, nghĩ rằng sao mình lâm lời như vậy, biết trước thì đã không nhắc tới chuyện này!
Lần này lại không tránh được phải tiêu tiền rồi!
Trong một đêm, Thanh Môn hải ngoại đã điều động mọi lực lượng có thể điều động, chĩa mũi kiếm vào Diệp Lâm.
....
Còn một bên, chợ đen Đông Hải.
Sau khi Hoàng Kim Bưu trốn thoát trở lại Đông Hải, anh ta làm theo lời dặn dò của Diệp Lâm, chuẩn bị những báu vật trời đất cho anh ta, mặc dù rất nhiều dược liệu trong danh sách rất hiếm, nhưng chợ đen thông qua các mối quan hệ và các kênh rộng rãi, vẫn miễn cưỡng có thể đáp ứng được.
Sẽ không có vấn đề gì lớn để tập hợp được đủ các dược liệu trong danh sách trước cuối tháng.
Sau khi giải quyết xong những chuyện vặt vãnh này, Hoàng Kim Bưu cũng không nhàn rồi, lại lập tức đến thăm hỏi một ông chủ lớn nào đó ở Đông Hải - đó mới chính là một trong những cao thủ thực sự đằng sau thị trường chợ đen!
Âu Dương sơn trang.
Tọa lạc trên một hòn đảo xinh đẹp ở Đông Hải.
Hoàng Kim Bưu cho thuyền cập bến, mang theo quà tặng bước lên đảo.
Sau khi thông báo một tiếng, thậm chí đến chủ nhân thực sự cũng không gặp được.
Người gặp Hoàng Kim Bưu là quản gia của nhà họ Âu Dương.
"Có chuyện gì!? Quản gia mặc một bộ veet chỉnh tề, đeo kính gọng vàng, sau tròng kính có ánh sáng lạnh lẽo, dường như không ai dám nói dối trước ánh nhìn của anh ta.
“Chợ đen gặp phải một chút rắc rối..” Hoàng Kim Bưu nói về những khó khăn mà anh ta gặp phải gần đây, "Ngay cả Thiên Phạt cũng khó đối phó với tiểu tử đó..."
Tổ chức Thiên Phạt là một tổ chức côn đồ được chợ đen nuôi để đối phó với những kẻ thù tiềm tàng trên thị trường chợ đen.
Còn ông Thạch, đã là một trong những cao thủ hàng đầu của tổ chức Thiên Phạt rồi, kết quả là bị tên tiểu tử họ Diệp đó iếm chém chết.
Nhớ lại cảnh tượng đó, Hoàng Kim Bưu vẫn bất giác run lên, lo sợ tên tiểu tử họ Diệp đó sẽ đến giết mình bất cứ lúc nào.
Trong khoảng thời gian rất dài trong tương lai, Diệp Lâm sẽ trở thành cơn ác mộng của Hoàng Kim Bưu, khiến anh ta không thể ngủ yên.
"Ừm... Người này, tôi cũng có nghe nói qua một chút..." Quản gia cũng có nghe nói về Diệp Lâm.
Dù sao trong khoảng thời gian này danh tiếng Diệp Lâm đang nổi lên, muốn không biết cũng khó.
“Nếu Thiên Phạt không đối phó được tiểu tử này, vậy thì hãy phái tổ chức sát thủ thế giới thực đằng sau Thiên Phạt đi!"
"Tôi sẽ liên lạc người của Diêm Vương Điện ra tay!"
Nghe thấy Diêm Vương Điện, Hoàng Kim Bưu vui mừng khôn xiết
Diêm Vương Điện này là chỉ nhánh của Tổ chức sát thủ thế giới ở Đại Hạ, tập hợp tất cả những sát thủ và thích khách tinh nhuệ.
Bất kể là tông sư võ đạo hay thuật pháp chân nhân, một khi bị Diêm Vương Điện nhằm tới, thì 90% là chết!
"Vậy thì làm phiền quản gia đại nhân rồi!" Hoàng Kim Bưu khiêm tốn cảm ơn, "Có những sát thủ hàng đầu trong Diêm Vương Điện ra tay, nhất định sẽ không có chuyện gì xảy ra."
"Nhưng cũng xin hãy nói với Diêm Vương Điện một tiếng, tiểu tử này rất lợi hại, thực lực của anh ta e là cao hơn tông sư Hóa cảnh, vẫn mong bọn họ có thể phái đi những người tỉnh nhuệ thật sự!”
Quản gia nói: " Yên tâm đi, cái gì mà Hóa cảnh với không Hóa cảnh? Ngay cả Chiến Thần, bọn họ cũng đã ám sát thành công, huống chỉ là một kẻ vô danh!? Đây không phải là chuyện mà loại cặn bã chiến ngũ như cậu có thể lo lắng!"
"Vâng vâng vâng..." Hoàng Kim Bưu liên tục gật đầu, cảm thấy có chứt xấu hổ, cũng cảm thấy mình đang lo chuyện bao đồng.
Người ta là sát thủ chuyên nghiệp đương nhiên sẽ có đánh giá chuyên nghiệp hơn, còn cần một người bình thường như mình đưa ra kế sách?
"Gòn có chuyện gì nữa không?" Quản gia lại hỏi.
"Ơ.." Hoàng Kim Bưu suy nghĩ một chút, sau đó đưa ra những bảo vật mà Diệp Phong muốn, cùng với danh sách, "Vậy tôi có chuẩn bị cho anh ta nữa không?"
"Anh ta nói nếu trước cuối tháng mà không chuẩn bị cho anh ta và gửi đến Yến Kinh, tháng sau anh ta sẽ đến Đông Hải tìm tôi!"
Hoàng Cẩm Bưu không khỏi run rẩy khi nghĩ đến Diệp Lâm có thể sẽ tới tìm mình.
Quản gia nhìn lướt qua danh sách, cười lạnh nói: "Tiểu tử đó không sống nổi qua cuối tháng đâu, cậu sợ cái gì? Gửi cho hắn quả rắm!”
"Đều là đồ tốt, không cần gửi tới Yến Kinh, trực tiếp gửi đến cho tôi đi."
Hoàng Kim Bưu nghe vậy, hận không thể tự tát mình hai cái, nghĩ rằng sao mình lâm lời như vậy, biết trước thì đã không nhắc tới chuyện này!
Lần này lại không tránh được phải tiêu tiền rồi!