“Khụ khụ, Hoa đại nhân đã phản đối và cho rằng chúng ta bắt số ít, tôi đây cũng kháng lên võ đài nữa.”
“Một trận chiến cuối cùng này chỉ cần có hai người ông Ninh và ông Yến là đủ rồi.”
“Tôi ở đây mong đợi tin tốt từ hai người.”
Tốc trưởng Tần Thị vẫn không muốn tăng võ đài.
Không phải là ông ta sợ hãi, mà là sau khi nhìn thấy Diệp Lâm, trong lòng ông ta có một loại dự cảm xấu, lo lắng đến cuối cùng sẽ x ảy ra chuyện.
"Ừ!"
Thật ra thì Ninh Tranh Vanh tin rằng chỉ cần một mình mình là đủ rồi, cần gì phải thêm người khác nữa?
“Ông Yến, ông đừng kéo chân sau tôi đấy nhé!”
"Ha ha!"
"Hôm nay chúng ta chung một kẻ thù, hợp tác làm thịt thằng nhãi kia!" Ninh Tranh Vanh nói.
"Tôi cũng đang có ý này!"
Một thanh kiếm xuất hiện trong tay ông ta, đột ngột như là từ trên trời rơi xuống.
Hàm Quang kiếm!
Đây là một trong ba thanh kiếm được thương thương chứa thời cổ: Hàm Quang, Thừa Ảnh, Tiêu Luyện.
Hiện nay nhà họ Yến thuộc bảy thị giới cổ võ đang sở hữu cả ba thanh thần khí.
Hàm Quang tìm lại không tìm thấy, động lại không động, cảm xúc mờ nhạt vô hạn, lướt qua cũng không biết.
Nó cực kỳ huyền diệu!
Sau khi khoe ra thần khí của mình, hai người dốc hết sức mạnh vung kiếm lên.
Ầm trầm!
Chỉ trong khoảnh khắc giải quyết, khí thế của người đột nhiên nổ trên khắp toàn trường.
Bắt đầu từ phòng hai người, năng lượng khủng bố càn quét ra ngoài, tranh nhau tỏa sáng, không ai thân thiện.
"Ơ?"
Ninh Tranh Vanh và Yến Dịch Thủy cùng ngạc nhiên hô lên và nhìn về phía đối phương, chắc chắn như không ngờ thực lực mà đối phương bù nổ lại tương đương với thực lực của mình.
“Ông cũng Hóa Cảnh hả?”
Tông sư Hóa Cảnh!
Thực lực đột phá cảnh giới nhất sản phẩm sẽ bước vào Hóa Cảnh, trở thành thành sư Hóa Cảnh.
So với tông sư loại cửu phẩm, tông sư Hóa Cảnh báo có thể nói là thay da đổi thịt, hơn là người chắc chắn, cũng là một sự tồn tại gần bằng thần thánh trong phàm nhân nhân.
Bởi vì bước lên một lần nữa sẽ là Thần Cảnh!
Lúc tức lên võ đài, Ninh Tranh Vanh đã hấp uống thuốc cấm, vốn định đoạt một mình nổi bật ngay trước mặt mọi người, ai ngờ Y ến Dịch Thủy cũng có suy nghĩ giống như ông ta và cũng làm như vậy.
Hai người đọc nhau… cảnh tượng trở nên cực kì xấu hổ.
Vốn định hướng dẫn đầu, kết quả là đối phương giành được nửa vinh quang.
"Ông Yến, hay nha, ông cũng bước vào Hóa Cảnh hả?" Ninh Tranh Vanh ngoài cười nhưng trong không cười hỏi.
“Ha ha, cùng vui cùng vui!” Yến Dịch Thủy cười sảng.
Hai người đều hiểu rằng không nói ra, trong lòng hãy biết đối phương chắc chắn là uống thuốc tăng cấp.
Giờ phút này, trên võ đài là hai vị sư Hóa Cảnh, thật sự khiến mọi người ở đây rất chấn động.
"Hóa Cảnh? Tông sư Hóa Cảnh là gì vậy? Sao tôi chưa từng nghe nói?"
"Bớt hỏi thăm chuyện sư đi! Anh chỉ cần biết rất trâu bò là được rồi!"
“Lần này Diệp Lâm chết chắc rồi?”