Mục lục
Cuồng Long Vượt Ngục – Diệp Lâm (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ơ? Sao lại thế này?”

“Có tiếng lạ gì vậy?”

“Chẳng lẽ là động đất?”

Đám cổ võ giả đang chạy lên đỉnh Răng Nanh sôi nổi dừng bước, trên mặt hiện lên vẻ nghi ngờ, sợ có bẫy rập gì đó đang chờ bọn họ.

“Sợ cái gì hả?” Đỉnh chủ đỉnh Xích Luyện dẫn đầu đám người, lớn tiếng nói: “Đại trận đỉnh Răng Nanh đã được mở ra một lần rồi, trong thời gian ngắn không thể mở ra lần thứ hai được nữa!”

“Hiện nay đỉnh Răng Nanh chính là một đỉnh núi không có bố trì phòng thủ, mọi người có thể tùy tiện ra vào!”

“Còn thất thần làm gì hả? Sắp đến đỉnh núi rồi! Tiếp tục theo tôi vọt lên đi!”

Đỉnh chủ đỉnh Xích Luyện vừa nói vừa dẫn đầu lao lên phía trước.

Có điều, ngay lúc này, một màn khó tin đột nhiên xuất hiện.

Đỉnh chủ đỉnh Xích Luyện mới vừa chạy ra chưa được mười mét thì không thể chạy được nữa, như là đâm trúng gì đó, đâm cho đầu váng mắt hoa.

Trước mắt dường như xuất hiện một bức tường kết giới vô hình, dù ông ta có đánh thế nào cũng không thể nhích được một bước.

Sau đó, đám cổ võ giả còn lại cũng sôi nổi chạy lên đánh về phía bức tường kết giới thần bí trước mắt.

“Kỳ lạ, khi nào trên đỉnh Răng Nanh có thêm một kết giới vậy? Sao tôi không biết nhỉ?”

Người sống sót duy nhất trên đỉnh Răng Nanh rất ngạc nhiên.

Nếu không phải nhìn quanh đều là cảnh núi non quen thuộc thì gã đã cho rằng mình đi nhầm nơi rồi.

Sao mình chỉ mới đi có một ngày thôi mà nơi đây đã thay đổi rồi vậy?

“Các vị đỉnh chủ, phải làm sao bây giờ? Dường như lối đi lên núi bị chặn ngang ngay trước mắt?”

Đám cổ võ vừa bất ngờ vừa khó hiểu.

“Tìm đường đi khác thử xem!”

Đỉnh chủ đỉnh Xích Luyện chưa từ bỏ ý định, tiếp tục chỉ huy mọi người tản ra tìm kiếm đường đi.

“Tôi không tin trong phạm vi núi Trường Bạch có đỉnh núi nào mà tôi không thể đi lên!”

Ông ta tin chắc rằng dù người trên núi đang làm cái quỷ gì đi nữa thì ông ta cũng có cách phá giải.

Năm trăm tên cổ võ giả nhanh chóng tản ra rồi đi lên đường cùng cuối cùng của mình.

“Không xong rồi!”

Khoảng mười lăm phút sau, có đệ tử đỉnh Xích Luyện lên báo: “Đỉnh chủ, không xong rồi!”

“Chúng ta đã bị nhốt rồi!”

“Đám người tản ra đi tìm đường ban nãy bị chặn lại ở các nơi, không quay lại đây được!”

“Tôi mới vừa xuống núi nhìn thử, bây giờ ngay cả đường xuống núi cũng bị kết giới vô hình chặn ngang!”

Cái gì?

Nghe vậy, đỉnh chủ đỉnh Xích Luyện lập tức thay đổi sắc mặt.

Nghĩa là hiện giờ bọn họ bị nhốt ở giữa sườn núi, lên núi không được, xuống núi cũng không xong.

“Tại sao lại như vậy chứ?” Đỉnh chủ đỉnh Xích Luyện cực kì ngạc nhiên.

Ông ta thầm nghĩ dù có mở đại trận đỉnh Răng Nanh thì cũng không có hiệu quả đáng sợ như thế này! Đáng sợ đến mức một vị Hóa Cảnh tông sư như ông ta cũng không thể phá giải được!

Thần thánh phương nào làm ra chuyện này vậy?

“Không ổn rồi, chúng ta lọt vào trong bẫy rồi!”

Cho đến lúc này, cả buổi không thấy bất cứ người nào quay lại, đỉnh chủ đỉnh Xích Luyện mới chợt nhận ra mình trúng kế.


Ông ta nhìn xung quanh mình, chỉ còn lại vài chục tên cấp dưới thân cận, còn những người khác thì bị chia ra các nơi, giống như bị nhốt trong lồng giam, không ai may mắn thoát được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK