Rống!!!
Ngay sau đó, tiếng rồng ngâm và tiếng kèn tranh nhau vang lên như là mặt trời mặt trăng tranh nhau phát sáng.
Đại xà bay thẳng lên trên trời, da rắn bong ra từng mảng, những chiếc vảy rồng màu đen sắc bén như ánh đao mọc ra, trên đầu mọc sừng, dưới bụng mọc bốn chân.
Trên bầu trời sét đánh ầm ầm.
Một con giao long đầu cá sấu, đuôi rắn, cả người mọc vảy, trên đầu có sừng xuất hiện trước mặt mọi người.
Đám người Hoa Quốc Đống thấy vậy đều ngạc nhiên trợn mắt há mồm.
“Trời ạ… hóa rồng thật rồi kìa?”
“Đó là rồng hả? Nhìn ghê gớm quá nha!”
“Anh Diệp giỏi quá đi! Búng tay cái là rắn thành rồng, giống như là thần tiên chỉ đường vậy!”
Liễu Như Yên thấy Tiên nhi được như mong muốn mà thành rồng thì thật lòng thật dạ vui mừng cho nó.
Có điều, trong khi vui mừng, cô vẫn không nhịn được mà cảm thấy mất mát.
Bởi vì giao long trước mắt không còn giống như đại xà nữa, trở nên khác hoàn toàn rồi.
Ngay cả hơi thở mà Liễu Như Yên quen thuộc nhất cũng đã thay đổi.
“Tiên nhi?” Liễu Như Yên run rẩy gọi một tiếng.
Giao long trên không trung không hề phản ứng, dường như là không nghe thấy vậy.
“Haizz, quả nhiên là nó vẫn quên mình…” Liễu Như Yên thất vọng cúi đầu.
Có điều, đây là lựa chọn của Tiên nhi, Liễu Như Yên tôn trọng quyết định của nó.
“Ha ha ha… người anh em, chúc mừng mày có được một thân thể cường đại…” Chim La Sát cũng đang bay trên không trung cười ra tiếng là lạ: “Tiếc là miếng thịt rồng tới tận miệng lại bay đi!”
Rống!!!
Giao long rít gào một tiếng, sau đó vọt về phía chim La Sát.
Ngay sau đó, một rồng một chim lao vào đánh nhau giữa không trung.
“Nhãi ranh, mày dám đánh tao hả? Mày quên tao từng thương mày cỡ nào hả?”
Nghe vậy, giao long có vẻ giận dữ hơn nữa, trong tiếng rít gào có dẫn theo lửa đốt cháy chim La Sát, khiến chim La Sát phải bay nhảy tránh né.
“Chết tiệt, sao mày lại trở nên lợi hại như vậy hả?” Chim La Sát không ngờ sau khi hóa thành rồng, thằng em mà mình từng đánh không đánh trả, mắng không cãi lại có thể đè đánh mình.
“Chủ nhân, người còn không ra tay thì tôi phải bị con ác long kia đánh chết!”
Chim La Sát vội vàng cầu Diệp Lâm ra tay cứu giúp.
Một cơn gió đen thổi qua, chim La Sát trốn ra phía sau Diệp Lâm.
Giao long càng đánh càng hăng, không chịu dừng tay, đánh về phía Diệp Lâm, dường như phải đánh cho chết chim La Sát mới chịu.
“Dừng tay!”
Diệp Lâm quát lớn một tiếng.
Có điều, giao long coi như không nghe thấy, tiếp tục tấn công.
“Tao bảo mày… dừng tay!”
Khoảnh khắc đầu rồng lao tới, Diệp Lâm đánh mạnh ra một quyền, đầu rồng khổng lồ lập tức nện xuống mặt đất, nện ra một hố sâu nửa thước.